ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 366

Colette kinh ngạc nhìn vào các cổ vật của bảo tàng đang ngự trên cổ tay
Astrid. Cô cũng muốn có những thứ như vậy cho mình. “Vậy thì, điều quan
trọng nhất, chị có thể cho tôi biết thiên tài nào đã thiết kế chiếc váy tuyệt
vời này cho chị. Đó là Font Josep Font, phải không?”

“Ô, cái này à? Tôi vừa mua nó hôm nay tại Zara xong.”

Có lẽ cho tới tận cuối cuộc đời, Roxanne cũng sẽ không bao giờ quên được
ánh nhìn thất thần trên khuôn mặt Colette lúc đó.

***

Vài giờ sau, Rachel và Nick đã có một bữa ăn tối muộn với Astrid và
Mehmet tại Monsieur Bleu, quán bia nằm ở phía sau Palais de Tokyo.
Rachel nhấm nháp miếng sole meunière (Cá chiên kiểu pháp) và nhìn
quanh phòng, thích thú với những món đồ duyên dáng, những bàn ăn được
ốp đá cẩm thạch và các bức phù điêu bằng đồng lấp lánh. “Astrid, bọn em
đã ăn ở những nơi ngoài sức tưởng tượng trong suốt cả tuần nay, nhưng đây
là bữa ăn yêu thích nhất của em. Cảm ơn đã dẫn bọn em đến đây.”

Mehmet chen vào. “Anh hoàn toàn đồng ý! Có một điều gì đó ở nơi này
vừa đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng cùng một lúc. Nó không hẳn
là vì thức ăn, nhưng có một cái gì đó khiến người ta cảm thấy vô cùng đặc
biệt ở đây.”

Astrid mỉm cười. “Tôi rất vui vì mọi người đều thích nó. Tôi muốn đến đây
vì tôi đã nghĩ đến việc ủy quyền cho kiến trúc sư tạo nên không gian này,
Joseph Joseph Dirand, để xây dựng ngôi nhà tiếp theo của chúng tôi. Đó là
lý do tại sao tôi đến Paris.”

“Em không thể chờ đợi thêm để được xem những gì anh ấy làm cho chị.” -
Mehmet nói.

“Nhưng chị vừa mới chuyển tới nhà mới vào năm ngoái mà?” - Nick hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.