gia phong Long Đĩnh và Long Tích làm Đại Vương.
Sai Hành Quân Vương Minh Đề
330
, xưng là nhiếp Hoan Châu thứ sử,
[24b] sang thăm nước Tống. Minh Đề đến Biện Kinh
331
khẩn cầu ân mệnh
cho tuyên phủ đất xa.
Vua Tống bằng lòng cho; gọi vào điện riêng thăm hỏi và ban thưởng rất
hậu, cho Minh Đề chức Kim tử vinh lộc đại phu kiểm hiệu thái úy Hoan
Châu thứ sử.
Vua xem kéo lưới ở sông Đại Hoàng
332
, có con rắn to nằm cuộn giữa lưới,
người đánh cá tâu lên. Vua dừng thuyền ở giữa sông muốn xem. Con rắn
vụt chốc lội ngược dòng mà đi. Sai người bơi thuyền nhỏ cản đuổi, rắn
không trở lại, sau lại về chỗ cũ.
Ất Tỵ, /Ứng Thiên/ năm thứ 12 [1005], (Tống Cảnh Đức năm thứ 2). Mùa
xuân, tháng 3, vua băng ở điện Trường Xuân, gọi là Đại Hành Hoàng Đế,
sau nhân đó dùng làm miếu hiệu mà không đổi, chôn ở sơn lăng châu
Trường Yên (sách Điạ Chí bản cũ chép vua băng vào năm Bính Ngọ
[1006], đó là lấy khi Lê Ngọa Triều xin mệnh (nhà Tống) mà mói, không
phải là thực. Nay theo Lê Văn Hưu là đúng).
Lê Văn Hưu nói: Thiên tử và hoàng hậu khi mới băng, chưa chôn vào sơn
lăng, thì gọi là [25a] Đại Hành Hoàng Đế
333
. Đại Hành Hoàng Hậu. Đến
khi lăng tẩm đã yên thì hợp bầy tôi bàn xem đức hạnh hay hay dỡ để đặt
thụy là mỗ hoàng đế, mỗ hoàng hậu, không gọi là Đại Hành nữa. Lê Đại
Hành thì lấy Đại Hành làm thụy hiệu mà truyền đến ngày nay là làm sao?
Vì Ngọa Triều là con bất tiếu
334
, lại không có bề tôi Nho học để giúp đỡ
bàn về phép đặt thụy cho nên thế.
Sử thần Ngô Sĩ Liên nói: Vua đánh đâu được đấy, chém vua Chiêm Thành
để rửa cái nhục phiên di bắt giữ sứ thần, đánh lui quân Triệu Tống để bẻ cái
mưu tất thắng của vua tôi bọn họ, có thể gọi là bật anh hùng nhất đời vậy.
Song trong khi làm nhiếp chính mà tự xưng là Phó Vương, dẫn đến việc
bọn Điền, Bặc phải khởi binh, lên ngôi vua thì phải nhờ bọn Cự Lạng đem
binh đến uy hiếp, [25b] làm cung điện thì lấy vàng, bạc mà trang sức. Phàm
những việc như thế thì không bằng Lý [Thái] Tổ biết nghĩ xa hơn. Văn Hưu