ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 165

cao mấy mươi trượng, vươn thẳng trời cao, đường kính phải đến mười
người ôm.

Đi một đoạn, đám tân sinh đã đến cổng chào, bên trên có đề hai chữ:

“Thánh viện”, vừa uy nghiêm, vừa oai vũ.

Phạm Văn Long vừa ngước nhìn, chẳng ngờ hai mắt đột nhiên tối đen,

đầu óc đau như có búa bổ. Trong cơn hoảng hốt chưa biết xử trí thế nào,
Bạch Mai nhẫn trên tay bỗng tỏa ra ánh sáng dìu dịu, truyền thẳng lên đỉnh
đầu, lập tức kéo Phạm Văn Long trở về trạng thái thanh tỉnh.

Liên tiếp sau đó vang lên những tiếng la hét thảm thiết, nhiều người

ôm đầu lăn lộn trên mặt đất, bộ dáng cực kỳ thê thảm.

Lúc bấy giờ Đỗ Quan mới lớn tiếng cảnh báo:

- Các ngươi quả không biết trời cao đất dày, hai chữ này năm xưa vốn

do Thánh tổ đích thân viết lên, kẻ nào dưới Linh cấp nhìn vào sẽ bị phản
phệ ngay tức khắc. Tốt nhất nên biết thân phận, kẻo mang họa vào thân.

Hắn nói xong cười nhạt, quay sang thì thầm với Tập Bình:

- Hừ! Mấy tên nhóc này cần một bài học mới giảm bớt cái thói ngạo

mạn, kiêu căng của bọn chúng. Thánh viện không giống như bên ngoài, ở
đây chúng chỉ thuộc hàng tôm tép thôi.

Tập Bình gật gù bảo:

- Nhớ năm xưa khi đi đến đây, bản thân ta cũng nếm qua mùi vị này,

hắc hắc...

Tuy nhiên, trong hai ngàn người vẫn có vài kẻ ngang nhiên nhìn thẳng

lên hàng chữ không chút dao động, linh lực bá đạo tỏa ra, hiển nhiên đều là
cảnh giới Linh cấp hàng thật giá thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.