ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 217

- Ngươi giỏi thật, hai khỏa hắn tính ba ngàn năm trăm linh đồng mà

ngươi trả có một ngàn mỗi khỏa. Ha ha ha… Nhìn bộ mặt tên chủ quán lúc
giao tiền là ta lại không nhịn được cười, con mẹ nó, đúng là gian thương
mà…!!!

Được vài bước, hắn nghi hoặc hỏi:

- Nhưng tại sao ngươi biết hắn sẽ chấp nhận mức giá đó? Hình như

ngươi rất giỏi buôn bán phải không? Mau nói cho ta biết! Con bà nó, ta
cũng muốn thuê một căn tiệm ở đây, chúng ta cùng nhau phát tài!!!

Phạm Văn Long thấy vẻ mặt háo hức của Đức Hùng, đành nghiêm

giọng giải thích:

- Thực ra buôn bán cũng không có gì phức tạp cả, giống như cùng đối

phương chơi một ván cờ, chỉ là một trò tâm lý chiến thôi. Còn mức giá ta
đưa ra vốn thuận miệng mà nói, chẳng rõ có thua thiệt cho ngươi hay
không!

- Cái mẹ gì mà tâm lý chiến? Sâu xa quá ta không hiểu!

Phạm Văn Long cười nói:

- Cái này không khó, ngươi cần tỉ mỉ quan sát biểu hiện bên ngoài,

nắm bắt được tâm lý đối phương rồi đưa ra quyết định. Ngươi có để ý,
chúng ta đứng ngoài cửa rất lâu nhưng không hề thấy vị khách nào bước
vào căn tiệm đó không? Đến khi chúng ta tiến vào, ánh mắt tên chủ tiệm
liền lộ ra một tia vui mừng, nên ta phỏng đoán có lẽ công việc buôn bán
của hắn không suôn sẻ cho lắm. Cho nên ta mới giả bộ kéo ngươi đi, chính
là muốn cho hắn biết, chúng ta cũng không cần mua Tu Luyện Châu, để
tâm lý hắn dao động một chút, sau đó ta nói thêm rằng sẽ qua các cửa hàng
khác xem xét, tâm lý đối phương sẽ càng thêm lo lắng, lúc này nhất định sẽ
đưa ra mức giá chính xác nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.