ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 276

Phạm Văn Long cũng không tiện lên tiếng, vội chỉnh đốn lại trang

phục, nhanh chóng cất bước ra ngoài.

Căn cứ theo lời lão Kim, một khi vào trong cấm địa, trên tất cả

phương diện đều cần phải chú ý. Mặt khác, tạm thời chỉ được phép quanh
quẩn tại phạm vi bên ngoài, nghiêm cấm tiến sâu vào khu vực trung tâm.

Lúc này, Phạm Văn Long đã đi được một đoạn, hắn liền móc trong

người ra một vật, chính là một tấm bản đồ, trên đó ghi chép đầy đủ các vị
trí trong Tây Nguyên cấm địa.

Tây Nguyên chia làm hai khu vực lớn gồm Gia Lai và Kon Tum. Hiện

nơi hắn đang đứng nằm trong phạm vi của Gia Lai, đi mấy trăm dặm nữa
có một biển hồ tên gọi Tơ Nưng, vượt qua đó sẽ tới Kon Tum, chính thức
bước vào khu vực trung tâm. Theo ghi chép, trung tâm Tây Nguyên cấm
địa tồn tại một loài linh thú cấp bốn là Bôn Diệm Báo. Đặc biệt trong đó có
một vài con đã tiến hóa lên cấp năm nên thường được gọi là Bôn Diệm Báo
Vương, sở hữu thực lực ngang ngửa với cao giai Linh cấp. Tuy nhiên, bởi
vì linh thú ý thức cực kỳ mãnh liệt về lãnh thổ nên rất hiếm khi ra khỏi
phạm vi của mình.

Phạm Văn Long ý khí khởi phát, xuyên qua một vùng cỏ gai rậm rạp,

một đường thẳng tiến.

Chẳng mấy chốc, một vùng cảnh sắc hùng vĩ, bốn bề núi non trùng

trùng điệp điệp, liên miên không có điểm dừng đã hiện ra trước mắt. Phạm
Văn Long trong lòng cảm thán, trước màu xanh của vô vàn đồi núi, các
rừng cây gió thổi rì rào, bồng bềnh trôi nổi ngỡ như trước mắt là đại dương
bao la với ngàn con sóng biển nhấp nhô, phiêu dạt.

Trên không, mây trắng vờn quanh, các đỉnh núi thấp thoáng sau làn

sương mỏng, trông càng thêm huyền ảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.