ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 275

tỏa truyền tống vào cấm địa, rồi cấp tốc phái ngay hai vị trưởng lão đi vào
tìm hiểu thực hư. Ba ngày sau lại nghe có lệnh truyền xuống tiếp tục mở
cửa cấm địa cho các học viên tiến vào.

Khẽ rùng mình, gã hộ vệ nói:

- Tây Nguyên cấm địa từ xưa đến nay vốn chỉ tồn tại cao nhất là linh

thú cấp năm Bôn Diệm Báo Vương, làm sao có thể xuất hiện linh thú cấp
tám được. Ta đoán có lẽ tên học viên kia trông gà hóa cuốc, nên nhầm
tưởng đó là Hoàng Kim Cự Long. Linh thú cấp bậc này nghe nói chỉ tồn tại
ở khu vực cấm địa cao cấp Hoàng Sa mà thôi.

- Cũng có thể là như thế, nhưng chẳng phải Thánh viện vẫn phái vài

tên cảnh giới Vương cấp đi vào đó sao? Còn bố trí ở đầu bên kia một người
thủ vệ nữa. Thật là quá khó hiểu!

Trao đổi vài câu, cả hai chẳng buồn để ý nữa liền chuyển qua đề tài

khác, tiếp tục bàn luận.

Phạm Văn Long vừa bước vào bên trong cỗ truyền tống trận, đã thấy

hai mắt sáng lòa, nhưng có một lần kinh nghiệm nên không còn hoảng sợ,
nhẹ nhàng thả lỏng tinh thần, chỉ một lát, vừa mở mắt đã thấy cảnh vật thay
đổi.

Quét nhìn bốn phía, hóa ra hắn đang đứng trong một thạch động, phía

bên kia có một phiến đá, trên đó có một gã hộ vệ đang ngồi an nhàn dưỡng
thần.

Thấy động, gã khẽ đánh mắt nhìn qua, nhận thấy cảnh giới của Phạm

Văn Long thần sắc hơi ngạc nhiên một chút, nhưng lập tức nhắm lại, chẳng
thèm hé răng nửa lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.