ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 286

Thịt linh thú dĩ nhiên ngon hơn hẳn so với mấy loài động vật thông

thường, Phạm Văn Long chưa bao giờ được thưởng thức món nào mùi vị
tuyệt vời đến vậy, không nhịn nổi cứ ăn ngấu nghiến, đến sau cùng, ngay cả
chính hắn cũng không biết cặp chân giò của Tê Ngưu đã nằm gọn trong
bụng mình.

Phạm Văn Long khẽ vuốt ve cái bụng, cảm thấy vô cùng thư thái, dễ

chịu. Trong đầu thầm nghĩ: “Nếu Đức Hùng mà biết chuyện này không
hiểu sẽ có thái độ thế nào nhỉ, haha…”

Nghỉ ngơi một chút, hắn tiến về xác con Tê Ngưu, tiện tay cắt luôn hai

chân còn lại, đồ ngon không thể uổng phí, dự định để dành cho bữa tối. Tuy
rất muốn đem theo nguyên con Tê Ngưu nhưng đáng tiếc không có biện
pháp nào hữu hiệu cả, sau cùng đành lựa chọn từ bỏ, đau lòng tiếc rẻ rời đi.

Thu dọn hành trang, Phạm Văn Long tiếp tục hành trình khám phá

Tây Nguyên cấm địa.

Thẳng một đường, Phạm Văn Long gặp thêm không ít linh thú khác,

nhưng đều bị hắn xử lý gọn gàng, sạch sẽ. Trong số đó, phần lớn vẫn là linh
thú cấp một, linh thú cấp hai số lượng ít hơn, còn các loài cao cấp may mắn
chưa hề đụng độ.

Theo như lộ trình, hắn sẽ dần dần tiến sâu vào trong, giới hạn đến biển

hồ Tơ Nưng, sau đó sẽ ngược đường quay trở về, bởi vì vượt qua ranh giới
đó là tiến vào vùng đất Kon Tum, cũng chính là khu vực trung tâm, tồn tại
rất nhiều linh thú có thực lực khủng bố.

Mà với cảnh giới Nhân vực cấp chín, Phạm Văn Long có thể dễ dàng

đối phó với đám linh thú cấp một, cấp hai, với cấp ba sẽ khó chơi hơn một
chút, còn nếu xui xẻo gặp cấp bốn trở lên chỉ có nước vắt chân lên cổ mà
chạy. Thế nên Phạm văn Long không dám sính cường, tự nhận bản thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.