ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 296

Nghe đến cái tên đó, Phạm Văn Long hơi hoảng hốt, trong đầu hiện

lên những thông tin liên quan: Bôn Diệm Báo, linh thú cấp bốn, tổ chức
sinh sống theo bầy đàn, trưởng thành sẽ có thực lực tương đương sơ giai
Linh cấp. Một khi tiến hóa lên Bôn Diệm Báo Vương thực lực tăng mạnh,
sánh ngang với đỉnh giai Linh cấp.

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Trước đó là Hàn Ngọc Lộc Vương, bây giờ lại là Bôn Diệm Báo, liệu

còn có những tồn tại nào khác nữa hay không?

Nhất định phải có một nguyên nhân nào đó, không thể có chuyện đám

linh thú cao cấp lũ lượt rủ nhau ra ngoài dạo chơi như vậy được.

Lão Kim dường như nhìn thấu lo lắng trong lòng hắn, liền nói:

- Ngươi cũng không cần kinh hoảng, có lẽ bọn chúng không biết

lượng sức mà tấn công đám Bôn Diệm Báo nên mới có kết cục như vậy. Ta
nghĩ tốt nhất ngươi tạm thời không nên đi sâu vào trong nữa, tìm một nơi
nào đó nghỉ chân vài ngày, sau đó tùy theo tình huống mà quyết định. Nếu
cảm thấy quá nguy hiểm hãy lập tức quay về nội viện, tìm cơ hội tiến vào
sau.

Phạm Văn Long gật gật đầu, xem ra chỉ còn phương án ấy, tuy rất

muốn có thời gian tu luyện trong cấm địa nhưng mạng sống vẫn là quý giá
nhất, không nên mang ra đánh cược.

Quay trở lại chỗ ba cái xác, Phạm Văn Long nhanh chóng đào một

chiếc hố rồi mang thi thể ba người đặt vào trong đó. Tuy không có quan hệ
với đối phương nhưng dẫu sao đều là học viên Thánh viện, cũng nên để cho
họ được chết một cách tử tế.

Không nán lại nữa, hắn lập tức lên đường, đi thẳng về phía hồ Suối

Hai. Trên đường đi, thỉnh thoảng gặp phải vài con linh thú, nhưng chỉ một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.