ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 369

Lúc này hiện lên trước mặt là một khoảng không gian rộng lớn, sương

trắng lững lờ trôi nổi, mọi thứ hiện ra một cách mơ hồ, ẩn hiện trên vách
núi có những bụi dây leo đan xen chằng chịt với nhau.

Bằng mắt thường chỉ có thể quan sát trong diện tích rất nhỏ, nếu như

có linh thú ẩn nấp thì thực sự rất khó phát hiện. Do đó, Phạm Văn Long
không dám buông lỏng cảnh giác, cẩn thận phóng thần thức kiểm tra một
lượt. Càng tuột sâu xuống phía dưới, hắn phát hiện phạm vi của khu vực
này thật bao la rộng lớn, không hiểu dẫn đến địa phương nào.

Đi xuống một lúc lâu, cuối cùng cũng an toàn chạm chân tới đáy.

“Grào!!!”

Tinh thần chưa kịp ổn định bỗng có tiếng gầm gào trầm hùng từ xa

vọng lại, chỉ nghe âm thanh thôi thì cũng thấy được sự cường đại và nguy
hiểm ẩn chứa trong đó.

Phạm Văn Long trong lòng không khỏi chấn động, khẽ thì thào:

- Chẳng lẽ đúng như lời sư phụ nói, ngay dưới này là địa bàn của một

con linh thú cấp tám?

Tồn tại cấp bậc ấy không phải một kẻ mới chân ướt chân ráo đột phá

Nhân vực cấp mười có thể dây vào. Nói không chừng chỉ cần nó hắt hơi sổ
mũi một cái cũng đủ khiến cái mạng của hắn đi tong rồi.

Mới nghĩ đến đó mà lông tay, lông chân đựng đứng, trong lòng do dự

không biết có nên tiếp tục đi tới hay không?

Nhưng mà dựa vào âm thanh ầm ầm vang dội, Phạm Văn Long lại mơ

hồ phỏng đoán nơi đó đang diễn ra một trận chiến khốc liệt, hơn nữa, ngay
bên trong khí hải bỗng nhiên cảm nhận mầm mống linh phách dường như
cũng đang bị kích động, phát ra ánh sáng rực rỡ, như truyền tín hiệu thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.