ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 384

Thoáng suy tính, Phạm Văn Long không dám làm liều nữa, liền rón

rén nhón chân lùi về phía sau, rồi ba chân bốn cẳng chạy một mạch.

Đúng lúc này, ngay bên tai ầm vang một tiếng nổ cực lớn, nối tiếp sau

đó là những âm thanh gầm gừ, phẫn nộ, rung chuyển trời đất.

Phạm Văn Long vừa định ngoái cổ lại nhìn, chợt thấy sống lưng lạnh

toát, cảm nhận có một luồng dư chấn thanh thế kinh người đang khuếch tán
ở ngay phía sau. Mà với cảnh giới Nhân vực cấp mười nhỏ nhoi của hắn,
mấy thứ kinh khủng đó nào có thể dây vào.

Tinh thần vừa khởi phát, lập tức một luồng linh lực dũng mãnh trào ra,

Phong Quyển Tàn Vân cấp tốc vận chuyển đến cực hạn, cắm đầu cắm cổ
mà chạy.

Di chuyển khoảng vài dặm đường, đến khi không còn nguy hiểm nữa

Phạm Văn Long mới chịu dừng lại, thở mạnh vài hơi lấy bình tĩnh.

Nhìn về đằng sau, thấy băng tiễn, lôi điện và hỏa diễm bay ngập trời,

Phạm Văn Long cố gắng đè nén sự sợ hãi, thần thức phóng ra định vị
phương hướng, chuẩn bị rời khỏi vùng đất quái quỷ này.

Bỗng nhiên, thần sắc Phạm Văn Long biến đổi, chợt cảm nhận bên

trong đan điền đang có một sự bạo động mãnh liệt.

Lúc này, tại khu vực hạ đan điền, ngay trong không gian khí hải mầm

mống linh phách vốn yên ổn bấy lâu, đột nhiên không ngừng rung lên, phát
ra ánh sáng rực rỡ.

Từ khi mầm mống linh phách hình thành đến nay chưa từng xảy ra

trường hợp như vậy. Phạm Văn Long đành rót một tia thần thức bay đến,
nhẹ nhàng vuốt ve lớp vỏ bên ngoài nhằm mục đích trấn an nó. Thế nhưng,
mầm mống linh phách tỏ vẻ bất hợp tác, càng rung lắc dữ dội hơn, giống
như một đứa trẻ bướng bỉnh đang nũng nịu với cha mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.