ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 385

Phạm Văn Long có cảm giác hình như nó muốn truyền đạt thông tin

nào đó cho hắn.

Rất mơ hồ, mầm mống linh phách đang muốn hắn đi đến một nơi.

Dù rằng không hiểu rõ nguyên nhân, nhưng hiển nhiên mầm mống

linh phách không thể vô duyên vô cớ mà xuất hiện hành động bất thường
như vậy.

Khẽ chau mày phân tích, Phạm Văn Long suy đoán nhiều khả năng

trong khu vực này tồn tại một thứ gì đó hấp dẫn mầm mống linh phách của
hắn. Biết đâu chừng thứ đó có công dụng giúp linh phách trở lên cường đại
hơn, mà linh phách thực lực càng mạnh thì sự trợ giúp đối với bản thân hắn
càng lớn, vì vậy Phạm Văn Long đành cắn răng chiều theo ý của nó.

Dựa vào tín hiệu phát ra từ mầm mống linh phách, Phạm Văn Long

một đường di chuyển thật nhanh. May thay phương hướng hoàn toàn cách
xa trận chiến khủng bố kia, nếu không dẫu có mười lá gan hắn cũng chẳng
dại mà lao đầu vào biển lửa.

Một lát sau, trên không trung hiện ra thân ảnh của Phạm Văn Long,

khuôn mặt của hắn lúc này vô cùng trịnh trọng, ánh mắt đang hướng nhìn
về phiến thạch động lờ mờ xuất hiện ở ngay dưới chân.

Vừa vào khu vực này, tín hiệu của mầm mống linh phách càng ngày

càng rõ ràng, dường như đang tỏ vẻ vô cùng hưng phấn, không ngừng thúc
giục hắn tiếp tục tiến lên.

Thế nhưng Phạm Văn Long nào dám tùy tiện xông bừa vào, biết đâu

bên trong thạch động đang có một đàn linh thú cấp bốn, cấp năm trú ngụ thì
chẳng phải là tự đâm đầu vào chỗ chết hay sao? Vì vậy, hắn cẩn thận phóng
ra thần thức tra xét một hồi, sau đó lựa chọn một mỏm đá rồi đáp xuống,
kiên nhẫn quan sát động tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.