ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 387

vô cùng nóng bức, ngột ngạt. Hắn cố đè nén tâm trạng, rất nhanh liền tiếp
tục sải bước.

Không gian trong động tối om, may mắn trên người có lớp bảo hộ lập

lòe phát sáng nên mới dễ dàng quan sát khung cảnh. Cái hang động này
không ngờ lại có vẻ như vô tận, quanh co khúc chiết, gần như làm người ta
không phân biệt được phương hướng.

Chung quanh hoàn toàn yên lặng, không có lấy một âm thanh.

Càng tiến vào sâu bên trong, cảm giác nóng bỏng ngày càng gia tăng,

sức nóng hừng hực phả vào da thịt như thiêu như đốt, cũng may Phạm Văn
Long sở hữu Hỏa linh mạch hoàn mỹ nên tạm thời vẫn có thể chịu đựng,
đổi lại là người khác sợ rằng đã sớm chạy ra ngoài rồi.

Phạm Văn Long lúc lắc đầu, miễn cưỡng trấn định tâm trí. Cứ thế

chậm rãi đi sâu vào trong.

Thời gian một tuần trà qua đi, Phạm Văn Long đã xuất hiện ở tại một

khúc rẽ, hắn dừng chân, trên mặt lộ ra vẻ khẩn trương. Hắn chậm rãi nhắm
nghiền hai mắt, dùng thần thức hướng tới phía trước dò xét.

Một lát sau, sắc mặt có nét biến hóa, chần chờ một chút, sau đó cắn

răng đi qua ngã rẽ.

Đột nhiên trước mắt bỗng sáng ngời, mới đi thêm vài bước chợt hiện

lên một thạch động thiên nhiên khổng lồ, diện tích rộng mấy trăm trượng,
chiều cao cũng phải đến vài chục thước.

Thạch bích trên đỉnh động lóe ra hào quang nhàn nhạt, Phạm Văn

Long để ý nhận ra nguyên nhân gây cảm giác nóng bức chính xác là xuất
phát từ chỗ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.