ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 396

Nhìn hình dáng bên ngoài giống như thuộc họ nhà chim, có cái mỏ

khá dài, trên đầu là một chiếc mào đỏ xinh xắn. Nó khoác trên mình bộ
lông màu hồng đẹp đẽ, hai cánh nhẹ nhàng phe phẩy, bay qua bay lại trong
biển chân linh khí.

Phạm Văn Long chợt có cảm giác vô cùng thân thiết với con vật này,

tựa như tình cảm máu mủ ruột thịt. Hơn nữa, giống như tay chân nằm trên
người hắn, chỉ cần một ý nghĩ thoáng qua liền có thể dễ dàng điều khiển.

Thần thức vừa động, bỗng thấy con vật kỳ lạ kia đã biến mất trong khí

hải, hiện ra ngay không gian bên ngoài, nhẹ nhàng phe phẩy đôi cánh bay
xung quanh Phạm Văn Long.

Chao lượn chán chê một hồi, bỗng thấy nó bay đến đậu ngay trên bờ

vai của hắn, cái mỏ dài khẽ cựa quậy quét vào ngay má, tỏ vẻ nũng nịu,
tinh nghịch.

Phạm Văn Long trong lòng mù mịt, khẽ lẩm bẩm: “Chẳng lẽ đây

chính là hình dáng linh phách của ta sau khi ngưng hình?”

Thất thần một thoáng, Phạm Văn Long vội vã truyền âm cho lão Kim,

hi vọng lão có thể làm sáng tỏ những nghi vấn của mình.

Không ngờ, lão Kim vừa nhìn thấy con chim kia, hốt hoảng kêu lên:

- Linh phách của con tại sao lại là Lạc Hồng Điểu?

Phạm Văn Long càng mù mịt hơn, vội vã hỏi lại ngay. Lúc này, lão

Kim chậm rãi trả lời:

- Từ thuở khai thiên lập địa, khi con người chưa hình thành thì đã có

rất nhiều loài cổ thú xuất hiện, chia thành ba loại là thượng cổ thần thú,
thượng cổ hung thú và thượng cổ dị thú. Trong vô số thượng cổ dị thú, có
một chủng loài danh xưng là Lạc Điểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.