ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 411

Ngẫm lại thời gian đi vào Tây Nguyên cấm địa chớp mắt đã gần ba

tháng, Phạm Văn Long cảm thán:

- Đã đến lúc ta quay trở về nhà rồi. Ngàn dặm đi về chỉ mất thêm vài

ngày, cũng có thể rèn luyện bản thân thêm chút nữa.

Hiện tại, quan trọng nhất chính là lấy lại chiếc vòng tay của Lý Tiên

Dung. Theo như suy đoán, nhiều khả năng gã Bảo Tùng sư huynh kia đã
quay về Thánh viện. Thêm nữa, là việc phân chia lại nơi ở trong Hưng Yên
ký túc và chuẩn bị cho kỳ thi Tân vương.

Sau khi cân nhắc chu toàn, Phạm Văn Long quyết định rời khỏi cấm

địa, hiện có rất nhiều công việc đang chờ hắn về giải quyết.

Trên đường về, linh thú càng ngày càng nhiều, khi Phạm Văn Long

bước ra khu vực bên ngoài, liên tiếp gặp mấy con linh thú cơ hồ đều là cấp
hai, cấp ba. Xét về thực lực, căn bản các tồn tại đó đã không còn đủ sức uy
hiếp đến hắn. Cho dù là như vậy, Phạm Văn Long cũng không dám hoàn
toàn buông lỏng cảnh giác, vì biết đâu lại xui xẻo đụng ngay một đàn linh
thú cấp bốn giống như trường hợp của Huyễn Dực Giáp Trùng.

Bởi vậy, tốc độ di chuyển của Phạm Văn Long không quá nhanh. Một

đường thuận tay diệt sát, số lượng linh thú táng mạng trong tay hắn đã lên
đến một con số kinh người, chiếc túi vải khoác trên vai nặng trĩu, chứa
hàng mấy trăm khỏa nội đan linh thú.

Ban đầu còn nhẹ nhàng, nhưng về sau số lượng quá lớn khiến hắn

không cách nào mang đi hết được, cuối cùng đành tiếc rẻ bỏ lại toàn bộ số
nội đan linh thú cấp một.

“Quả là một khối tài sản kếch xù, lần này phát tài rồi, haha…”. Phạm

Văn Long nghĩ đến chuyện đó tỏ ra vô cùng hưng phấn, bước chân nhảy
như sáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.