ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 536

có thể tiến cao trên bước đường tu luyện."

Phạm Văn Long dĩ nhiên hiểu ý tứ của sư phụ, cũng không phản đối.

Dù ở bất cứ đâu, trong bất kỳ hoàn cảnh nào thì thực lực bản thân vẫn là
quan trọng nhất, chẳng thể trông ngóng vào sự giúp đỡ của người khác mãi
được.

Dựa vào tình huống hiện tại, Phạm Văn Long phỏng đoán: “Nhiều khả

năng Băng Hải Đảo chính là nơi tiếp dẫn lên tầng thứ ba. Nếu không Thánh
viện chẳng cần bày bố cạm bẫy khắp nơi như vậy.”

May mắn rằng phạm vi chiếm đóng của mỗi quần thể phong nhận

không lớn, chỉ cần thận trọng đi vòng qua là có thể an toàn né tránh.

Đoạn lộ trình cuối cùng này, Phạm Văn Long tinh thần lúc nào cũng ở

trong trạng thái căng thẳng. Bình thường, chỉ cần huy động Phong Quyển
Tàn Vân, cũng trong thời gian ấy Phạm Văn Long dễ dàng vượt hơn mấy
chục dặm đường. Nhưng trong tình cảnh này, hắn không dám có chút lơ là,
gió vốn vô hình vô sắc, nếu không chú ý sẽ rất khó nhận ra. Một khi phân
tâm thì nhiều khả năng sa chân vào nguy hiểm. Thế nên tốc độ tiến tới vô
cùng chậm chạp, qua một canh giờ chỉ đi thêm được trên dưới nửa dặm.

“Cẩn thận, phải hết sức cẩn thận.” Phạm Văn Long thầm nhủ.

Ngồi tu luyện vài ngày vài đêm tuy lâu nhưng thực tế Phạm Văn Long

cảm thấy rất ngắn vì không có cảm giác mệt mỏi. Nhưng hiện tại phải tập
trung tinh thần cao độ quan sát mọi biến động trong từng tấc không gian
như vậy, xem ra so với bế quan tu luyện còn khổ sở hơn gấp vạn lần.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, cứ kéo dài mãi chưa ngừng.

Thêm hai canh giờ nữa, rốt cuộc Hải Băng Đảo đã lộ hiện trong tầm

mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

    Just a moment...
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.