ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1179

Nhâm Trừu Nguyệt nhìn Nhâm Đào, hếch đôi môi nhỏ nhắn lên:

-Dạo gần đây, tui muốn ăn khuya, thì sao? Không được à? Hừ, không

phải vất vả làm để cho ông ăn đâu.

Nhâm Đào cười cười, không phản bác, đi tới phòng vệ sinh đánh răng

rửa mặt. Sau đó mới đi tới bàn ăn, tay cầm đũa, tay kia bưng tô cháo.

Nhâm Trừu Nguyệt nhìn tên ngốc kia ăn ngon lành, nở nụ cười ngọt

ngào. Nhưng bất quá nàng chợt cảnh giác, lập tức đổi sắc mặt, sau đó giả
vờ như không có chuyện gì xảy ra, hỏi thăm:

-Trên mặt đất chiến đấu ác liệt lắm à?

Nhâm Đào hơi kinh ngạc nhưng vẫn cười đáp:

-Không dữ dội lắm đâu. Bất quá là chiến đấu phòng ngự phản công

thuần túy thôi. Chỉ cần giơ súng lên, ngắm bắn, bóp cò là được.

Nhâm Trừu Nguyệt gắt một tiếng:

-Nói cái gì đó. Đừng có nói nhăng…Thật ra, trên đó chiến đấu ác liệt

lắm đúng không? Tui cũng là dự tri giả mà. Tuy ở đây cách mặt đất tới mấy
km, nhưng tui vẫn cảm giác được nguy hiểm truyền xuống. Là nguy hiểm
cực độ đó, còn có sát khí làm cho người ta khó thở nữa…Đúng rồi, Trương
Hằng cũng tỉnh rồi. Khi tui ra ngoài mua thức ăn, thấy hắn sau khi rời bệnh
viện, lập tức chạy tới chỗ Diêu Nguyên ở.

-Hừm, tỉnh rồi sao?

Nhâm Đào lẩm bẩm, sau đó cười cười nhìn về Nhâm Trừu Nguyệt:

-Yên tâm đi, chỉ là cuộc chiến nhỏ thôi mà, hơn nữa…Tui nhất định sẽ

bảo vệ bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.