ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 171

phải ngụy trang, hắn phải tạo cho mình một bộ dáng kiên cường đáng tin
cậy, hắn phải biểu hiện ra cho mọi người thấy, chỉ cần hắn còn sống sót thì
mọi người cũng có thể!

Sử dụng cách đó để tạo nên hi vọng cho mọi người…

Vì thế nên tất cả những cảm xúc mềm yếu đó, những tâm trạng bất an,

hoảng sợ đó đều bị hắn chôn dấu thật sâu thật sâu trong lòng, đến nỗi
không ai có thể phát hiện ra…

Đến lúc này, hắn có thể cảm giác được bảy mươi ba đốm sáng đang

vây quanh mình, những đốm sáng này cách hắn không xa cũng không gần,
phảng phất như lúc nào cũng có thể chạm vào hắn, nhưng mặc cho hắn cố
gắng thế nào cũng không thể nhích tới gần bọn họ được. Chỉ có thể mơ hồ
cảm giác được bảy mươi ba đốm sáng này truyền lại cho hắn đủ loại tâm
tình, trong đó những tâm tình mãnh liệt nhất chính là sự cô độc, tịch mịch,
bất an…

Nhưng không rõ làm sao, dường như bảy mươi ba đốm sáng kia cũng

từ từ cảm ứng thấy nhau thì sự cô độc, tịch mịch từ từ giảm bớt đi, cứ như
có một phương thức trao đổi không lời nào đó đã làm cho bọn chúng hiểu
được mình không cô độc. Mặc dù không ai trong số chúng biết được nó
đang trao đổi về cái gì, nhưng cảm giác an lòng, bình thản này lại xuất hiện
vô cùng rõ ràng. Với cảm giác đó đã khiến cho tâm tình Diêu Nguyên từ từ
bình tĩnh lại, phảng phất như được trở về trong bụng mẹ hay được quay về
cố hương, và cứ thế hắn dần dần chìm vào giấc ngủ say.

Không biết qua bao lâu thì Diêu Nguyên mở mắt ra, thứ đầu tiên đập

vào mắt hắn chính là mấy người mặc đồ bảo hộ đang vây quanh hắn ghi
chép cái gì đó. Diêu Nguyên cũng không hốt hoảng mà cẩn thận quan sát
chung quanh. Nơi này chỉ là một gian phòng nhỏ, còn là một phòng cách ly
bên trong phi thuyền. Hắn chợt hiểu được thì ra mình vẫn còn ở trong phi
thuyền, và đang nằm trong khu cách ly đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.