ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1856

rằng do thượng đế phát tán vào chốn nhân gian, chuyên trừng phạt những
kẻ không trinh tiết nhưng mà hiện giờ loại virus này đang hại những con
người sống cả đời chân chất...

Tên gọi của nó là... AIDS, một căn bệnh của thế kỷ được truyền thông

qua đường máu.

Hai vợ chồng vẫn tiếp tục ở trong thành phố, tiếp tục phấn đấu vì số

tiền ít ỏi của họ. Trong khoảng thời gian đó, họ vẫn muốn đi bán máu
nhưng mà họ được người ta thông báo rằng họ đã mắc bệnh AIDS nhưng
mà họ không biết điều này có nghĩa là gì, chỉ biết bản thân không thể bán
máu được nữa. Điều đáng tiếc là bản thân họ cũng không cảm nhận cơ thể
mình có gì khác thường, chỉ là càng lúc càng suy yếu đi.

Sau đó không lâu, năm Ưng lên bảy tuổi, họ đã trở về quê hương của

mình, tuy rằng lúc đó AIDS vẫn chưa cướp đi mạng sống của họ nhưng mà
do sống trong sự mệt mỏi lao lực bấy lâu nay nên cơ thể của họ đã hoàn
toàn kiệt quệ. Năm đó, hai vợ chồng đã để lại Ưng - đứa con bảy tuổi của
mình, mang theo một căn bệnh tủi nhục, dưới sự khinh bỉ của tất cả mọi
người trong thôn làng, cùng nhau ra đi.

Cũng bắt đầu từ năm đó, Ưng bị mọi người trong thôn làng gọi là hậu

duệ của quái vật. Ưng lúc nào cũng lặng lẽ nhìn bọn chúng, ánh mắt bình
tĩnh, không ai biết được trong lòng đứa trẻ này đang nghĩ điều gì, tuy đã
được sự xác nhận của bác sĩ chính quyền rằng Ưng không hề mắc bệnh
AIDS nhưng mà dần dần tất cả mọi người đều xa lánh nó, trừ một số đứa
trẻ nghịch ngợm thi thoảng ném bùn đất và gạch đá về phía nó thì những
người khác thật sự hoàn toàn xa lánh...

Ưng trượt chân té ngã, xém chút nữa là bị một thi thể người ngoài

hành tinh đè lên, Hắc Thiết đứng bên cạnh đang cố gắng đẩy phương tiện di
chuyển chắn đường ra, vô tình nhìn thấy Ưng bị trượt ngã thì vô cùng tò
mò và hỏi anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.