ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1884

của cảm giác an toàn. Cái gọi là ấm áp, đó chính là khi anh đang ở trong
thành phố, sau khi anh cướp lấy dao và đâm vào một đám lưu manh, ánh
mắt sợ hãi của chúng khi nhìn anh, cảm giác an toàn khi chúng né tránh
anh. Cái gọi là ấm áp, chính là khi bản thân đang ở trong quân đội ôm lấy
khẩu súng nằm ở trên giường, cái cảm giác cô đơn lặng lẽ nằm một mình,
đó chính là ấm áp.

Sau đó là tiểu đội Hắc Tinh...

Tại sao mỗi một ngườibọn họ lại tin mình như vậy? Chẳng qua bản

thân mình chỉ là không có con đường nào khác để đi, chẳng qua là muốn
tiếp tục sống mà thôi, niềm tin như vậy có ý nghĩa gì không?

Đối với kẻ địch thì nhất định phải nhẫn tâm, tiêu diệt bọn họ ngay từ

cơ hội đầu tiên, nếu không thì sẽ có nguy hiểm, cái gọi là tù binh không có
giá trị gì cả, không những làm chậm trễ việc hoàn thành nhiệm vụ mà còn
có thể trong thời khắc quan trọng nhất chúng cắn ngược mình một phát, cứ
thẳng tay xử lý chúng nó là được rồi.

Đúng vậy, chỉ có nhiệm vụ.

Bản thân Ưng có thể ở trong tiểu đội Hắc Tinh, vẫn luôn có thể nắm

vững một vị trí quan trọng, cảm giác này thật kì lạ, ở trong một đội ngũ mà
anh chỉ còn sót lại là tia nhìn mềm dịu và ấm áp của bố mẹ trong kí ức nên
anh chỉ có thể hoàn thành nhiệm vụ vì bản thân, một khi bản thân thất bại,
vậy thì bắt buộc bản thân phải rời khỏi chỗ này, cho nên nhiệm vụ là ưu
tiên hàng đầu, tuyệt đối không thể thất bại được, chỉ có nhiệm vụ, nhất định
phải hoàn thành nhiệm vụ, cho dù là bỏ rơi những kẻ yếu ớt kia, cho dù là
hi sinh những nhân vật phụ khác, hi sinh tất cả mọi thứ cũng không sao, chỉ
có nhiệm vụ tuyệt đối không thể nào thất bại...

Sau khi Ưng đẩy lùi đội quân thương nhân ngoài hành tinh đến lần thứ

ba thì anh đưa ánh mắt nhìn về phía đồng hồ nguyên tử trên tay, sáu, năm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.