ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 2145

Waal nghĩ ngợi một lúc rồi nói:

- Còn chưa lâu mà. Vừa nhìn thấy đoạn ngắn đó, cháu đã kể ngay cho

Nhâm Đào, sao cháu lại có thể nhìn thấy đoạn ngắn tương lai nữa chứ? Về
phần tác dụng phụ mà chú nói thì đến giờ cháu vẫn chưa thấy gì.

Diêu Nguyên gật đầu ra hiệu đã hiểu. Thích Hiểu Điểu lập tức nói:

- Thì ra là vậy. Định nghĩa của việc thay đổi tương lai rất mơ hồ và

chung chung. Theo lý mà nói, chúng ta đã biết trước tương lai đáng sợ đó.
Tương lai đáng sợ này cũng đã thay đổi từ khi cháu nói nó ra, bởi vì chúng
ta chắc chắn sẽ không mặc cho nó cứ xảy ra như vậy. Lúc chúng ta biết về
tương lai đó thì nó đã thay đổi. Xem ra năng lực của cháu tốt đấy, chỉ cần
không làm bất kỳ hành động thực tế gì thì sẽ không xuất hiện tác dụng phụ.

Diêu Nguyên thở phào:

- Năng lực của Tân Nhân Loại đến cùng là dựa vào lý luận khoa học

gì, chúng ta hoàn toàn không biết, nói gì đến Dự Ngôn Giả. Năng lực tiên
đoán được tương lai của Dự Ngôn Giả, tàu Hy Vọng Tân Nhân Loại chúng
ta cũng có một người như vậy, cũng thấy được tương lại. Thế thì Nhâm
Đào cậu lại suy nghĩ vớ vẩn gì vậy?

Nhâm Đào như thân thể ngồi đó mà hồn treo ngược cành cây. Sau khi

nghe Diêu Nguyên gọi, cậu ta phảng phất như mới sực tỉnh lại:

- A, tôi đang nghĩ gì sao? Tôi nghĩ... Nếu chúng ta đã biết trước tương

lai nhưng cứ ngồi đấy không làm gì thì liệu tương lai ấy có thay đổi?

Vương Quang Chính là một người lính bảo thủ nên rất gai mắt dáng

vẻ cà lơ phất phơ này. Anh và Nhâm Đào chỉ có quan hệ về mặt công việc,
những lúc bình thường gặp nhau, nhiều khi còn chẳng chào nhau lấy một
tiếng. Bây giờ, nhìn thấy dáng vẻ như vừa sực tỉnh của cậu ta ta, anh hừ
lạnh, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.