ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 23

lớn bọn họ đều nuôi nhốt trên một trăm nam nữ, dĩ nhiên nữ thì nhiều hơn
một chút. Trên đường đi, Diêu Nguyên tận mắt thấy một nhóm người đang
điên cuồng giết người, còn có một nhóm đang mở tiệc thác loạn, cũng gặp
phải mấy nhóm liều mạng với nhau, trong đó tựa hồ có một nhóm là xã hội
đen. Có trời mới biết bọn chúng làm sao có được súng trong tay.

Diêu Nguyên cố gắng áp chế sự tức giận trong lòng, cẩn thận tránh

thoát tất cả đám loạn binh này cùng với bất kỳ dân thường nào, lựa những
con đường ít có quảng trường, vùng đất rộng lớn để di chuyển, thậm chí
còn di chuyển một đoạn dưới cống ngầm, rốt cuộc sau hai giờ đồng hồ, bọn
họ đã đi tới sân bay nằm ở ngoại thành phía Nam thành phố. Nơi này đến
một bóng người cũng không thấy, hơn nữa thi thể trên đất cũng ít đi rất
nhiều, chẳng qua tình hình tựa hồ không tốt lắm…

Lối ra vào sân bay đã bị đóng lại, khắp nơi đều có vết nám đen, rõ

ràng là dấu vết của hỏa hoạn, nhìn qua cửa kính đã cháy đen có thể thấy
bên trong còn bị cháy lớn hơn nữa. Ngoài ra còn có vô số thi thể đã cháy
thành than…

Trong lòng Diêu Nguyên run lên, cẩn thận quan sát bốn phía xung

quanh, rồi hướng ra sau kêu lên một tiếng chim cút, cho đến khi tổng cộng
bảy đội viên tập họp đông đủ, hắn mới chỉ ra mấy dấu tay, mọi người liền
phân thành mấy tiểu đoàn tiên phong, hậu viện, thư kích, cẩn thận bước vào
bên trong sân bay.

Cả sân bay không hề có một bóng người, chỉ có vô số thi thể…vô số

thi thể bị đốt thành than…

Đây là một tràng đồ sát, không biết là ai đã cưỡng bức nhốt mấy ngàn

người lại trong lầu một của sân bay, sau đó phóng hỏa đốt cháy cả sân bay.
Ở đại sảnh, ngoại trừ những thi thể bị đốt cháy thành than, thì không thể
tìm được thứ gì khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.