ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 342

đám thực vật này có ý thức, hơn nữa cấp bậc có thể không thấp, chỉ là do
sự hạn chế nào đó mà không thể tự chủ được thôi.

Khi tàu con thoi càng tiến lại gần thì xúc tu từ bốn phía càng thêm linh

hoạt, những xúc tu to như phi thuyền Hi Vọng đó bắt đầu sinh sôi, phân
giải. Một dây biến thành mười dây và cứ thế tiếp, mà tất cả chúng đều đồng
thời tỏa ra xung quanh, đan xen lẫn nhau với một tốc độ khủng khiếp, cơ hồ
tạo thành một bức tường ngăn chặn đường đi của tàu con thoi.

-Năm mươi ba giây, năm mươi hai giây…

Lúc này, tàu con thoi chỉ cách quả cầu tảo không tới trăm mét, nhưng

lại bị vô số xúc tu chặn lại. Với khoảng cách hơn trăm mét thì chỉ cần nhiều
nhất là hai giây, thậm chí đến hai giây cũng không tới là đã đến nơi…
Nhưng, trong vòng năm mươi giây còn lại mà vượt qua hơn trăm cái xúc tu
đang đan xen với nhau như vậy thì quả là bất khả thi, chuyện như vậy…

-Bám chặt vào!

Diêu Nguyên hét lớn một tiếng rồi mở động cơ hết tốc lực, tàu con

thoi không chút chần chờ lao thẳng về phía trước.

Hơn trăm cái xúc tu lao tới tàu con thoi, vụt vụt vụt…âm thanh chói

tai vang lên không dứt. Mà tàu con thoi cứ như một con chuột linh hoạt,
không ngừng luồn lách qua từng khe hở, vừa không ngừng né tránh sự tấn
công của các xúc tu. Kỹ thuật cùng tốc độ phản ứng như vậy…Quả thật
không phải là trình độ mà con người có thể đạt tới!

Nhưng mà…

Cái này không phải là thân thể Diêu Nguyên né tránh mà là điều khiển

tàu con thoi né tránh. Cho nên tốc độ né tránh chỉ có thể đạt đến tốc độ cực
hạn mà tàu con thoi đạt tới mà thôi. Cái này hoàn toàn không phải là thứ
dùng sức người có thể thay đổi được, mà các xúc tu đang đâm tới kia quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.