ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 487

-Thôi, thật ra tao nghĩ hoài cũng không hiểu. Mày nói thử xem, trong

chín mươi mấy người bị nhiễm virus, từng phát bệnh sao chỉ chọn có mười
mấy người gia nhập quân đội vậy? Hơn nữa, bọn họ đâu có như chúng ta,
phải làm dân binh dự bị hoặc các công việc lặt vặt khác. Mấy tên đó, đứa
kém nhất cũng là binh nhất rồi. Ăn uống có chính phủ lo, khỏi sợ chết đói.
Hơn nữa, mỗi tháng lại được chính phủ phát cho 200 đồng tiền nhân loại.
Mày nói thử xem, sao chúng lại sướng hơn chúng ta vậy chứ?

Nói tới đó, ba người đều đồng loạt than thở, Lâm Khâu Thu bỗng

nhiên nói:

-Hiểu Điểu, mày là đứa thông minh nhất trong chúng ta. Mày thử nghĩ

xem, sao mấy tên đó lại có thể gia nhập quân đội vậy. Mà chúng ta trước
đây vốn được chiêu binh, giờ lại rớt xuống dân binh dự bị rồi?

Thích Hiểu Điểu khoát tay áo nói:

-Mày hỏi tao, tao hỏi ai đây? Có lẽ bọn chúng khác với chúng ta, sao

mà tao biết được…

Hai tên kia còn biết nói gì nữa, Vương Đan Đán ôm đầu than thở nói:

-Tiền ơi là tiền, mày là cái thứ khỉ gì vậy hả. Phải chi có ông Bụt nào

tốt bụng cho tao vài ngàn đồng tiền nhân loại nhỉ. Tao mà có thì ngày nào
cũng phải ăn tôm hùm, uống rượu vang đỏ, chơi Internert 24/24. Đứa nào
dám can tao, tao lấy tiền đập vào mặt nó!

Lâm Khâu Thu cũng phụ họa theo. Bất chợt, Thích Hiểu Điểu nghe

được cuộc nói chuyện của hai nhân viên vệ sinh bên cạnh. Một người thì
đang hút thuốc lá, nói hăng say về việc chỉ hơn 10 ngày nữa, phi thuyền Hi
Vọng sẽ đến được tiểu tinh cầu trong vành đai thiên thạch kia. Người còn
lại thì vừa nghe vừa phụ họa, bình phẩm phi thuyền Hi Vọng nên khai thác
quáng thạch trên tiểu tinh cầu đó như thế nào. Cứ như cả hai là những
chuyên gia thực thụ vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.