ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 637

Diêu Nguyên khoát tay áo, trầm mặc rời khỏi. Cho đến khi hắn đi xa,

mới nghe loáng thoáng tiếng hoan hô truyền đến. Mười mấy binh lính lưu
lại bắt đầu ghi chép danh sách được ưu tiên rời khỏi.

-Hi sinh cơ hội của mình, để cho vợ và con cái có thể sống sót sao?

Diêu Nguyên thở dài, từ từ đi xa.

Ở chỗ hồi nãy, người vợ trẻ tuổi xinh đẹp của Trương Hiển Hà đã sợ

đến ngây người, nàng chờ Diêu Nguyên cùng các binh lính đi mới vội vàng
kéo áo Trương Hiển Hà, nói:

-Anh điên rồi sao? Chờ nhóm người này đi xong là đến phiên mình

mà. Anh nói như vậy, nói như vậy thì anh làm sao bây giờ, anh…

Người vợ trẻ tuổi đã nói không ra lời, nàng vốn là một người mạnh mẽ

nhưng bây giờ lại cảm thấy hoàn toàn trống rỗng, không biết nên làm gì
mới phải. Trong lúc nói, nước mắt đã rơi.

Trương Hiển Hà từ khi cưới được vợ mình, hầu như mọi chuyện đều

nhường nhịn vợ. Cho nên, mọi người, bao gồm cả vợ hắn đều cho rằng hắn
là một người đàn ông hướng nội, có hơi khù khờ. Nhưng không ngờ rằng, ở
nơi này, thời điểm này, hắn lại có thể kiên quyết như vậy.

Trương Hiển Hà ôm lấy vợ mình, hôn con gái, cười nói:

-Yên tâm đi, anh sẽ không có chuyện gì đâu. Em cùng Ngọc Nhi cứ

yên tâm trở về phi thuyền Hi Vọng, em nhìn hạm trưởng đi, ngài ấy cũng
không phải chưa rời khỏi sao? Nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, ông ấy nhất
định sẽ mang anh đi cùng, hơn nữa còn có bộ đồ du hành vũ trụ này, ít nhất
có thể cầm cự mấy tiếng. Ngọc Nhi còn chưa có đồ du hành vũ trụ nữa là.

Người vợ trẻ tuổi trầm mặc, nàng ôm con gái không nhịn được òa

khóc. Đôi tay vẫn nắm lấy áo chồng mình, phảng phất như lần đầu nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.