ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 635

ứng, thanh âm của bọn họ khiến cho mọi người xung quanh chú ý tới. Dần
dần, trên quảng trường im lặng bỗng xuất hiện tiếng ồn ào rất nhỏ.

Rất nhanh, tình hình nơi này liền khiến các binh lính chú ý. Thông qua

thiết bị liên lạc, họ ngay lập tức báo chuyện ở đây cho Diêu Nguyên. Hiện
giờ, sợ nhất là dân chúng phát sinh bạo loạn, dù gì nếu rời đi sớm thì cơ hội
sống sót sẽ tăng lên nhiều, nếu lưu lại, mỗi một phút là một phút mạo hiểm.
Nếu có người dẫn đầu thì với hơn một ngàn binh lính, sợ rằng khó ngăn
được mấy vạn dân chúng bạo loạn…

Ngay lập tức, Diêu Nguyên không kịp nghĩ đã dẫn theo một tiểu đội

binh lính tới hiện trường. Bất quá, tình hình làm cho hắn thở phào nhẹ
nhõm. Hiện trường vẫn chưa xảy ra hỗn loạn, chỉ có dân chúng đang thảo
luận chuyện gì đó, thanh âm không to không lớn, chỉ do tạp âm hơi nhiều
nên không nghe rõ bọn họ đang nói chuyện gì.

Diêu Nguyên không chần chờ, dẫn binh lính đi đến khu vực ồn ào. Từ

sự có mặt của hắn, thanh âm dần nhỏ xuống rồi biến mất, mỗi khi hắn đi
đến đâu thì chỗ đó liền im lặng, tựa như hắn đến mang theo một ma lực nào
đó.

Tình huống càng như thế, thì Diêu Nguyên càng nhíu mày. Đột nhiên,

phía trước có một người đàn ông trung niên mập mạp đứng lên, đứng tại
chỗ nói:

-Hạm trưởng, chúng tôi có một thỉnh cầu.

Diêu Nguyên hơi cau mày, hỏi:

-Cứ nói, ông cứ nói. Nơi này, chúng tôi tuyệt không phải là chế độ độc

tài. Nếu có vấn đề gì cứ nói, chỉ cần hợp lý, chúng tôi đều tiếp nhận.

Trong người Trương Hiển Hà đột ngột dâng lên dũng khí lớn lao thứ

hai trong đời, lần thứ nhất là lúc hắn cầu hôn vợ mình, còn lớn hơn nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.