ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 666

Niệm Tịch Không chần chờ một lát rồi gật đầu. Sau đó, nàng tắt thiết

bị liên lạc bên trong bộ đồ du hành vũ trụ, mở miệng nói. Quả nhiên, Diêu
Nguyên không hề nghe được nàng đang nói gì.

Tiếp đó Diêu Nguyên dùng miệng ra hiệu cho Niệm Tịch Không, ý

bảo nàng có thể bắt đầu hát.

Niệm Tịch Không cũng không hát ngay mà nhắm mắt lại, để cho mình

từ từ tiến vào trạng thái thần bí kia. Bốn bề chợt trở nên yên tĩnh, con
người, đồ vật dường như đều biến mất, tất cả chỉ còn lại một không gian tối
đen, lạnh lẽo, đầy sự nguy hiểm. Nơi đây, chỉ mình Niệm Tịch Không xuất
hiện, không, nói là nàng thì hơi không hợp lý lắm, mà chỉ là một quả cầu
sáng thôi.

Dần dần, khi Niệm Tịch Không chìm vào trong trạng thái thần bí này,

xung quanh chợt xuất hiện thêm mấy quả cầu sáng nữa, trong đó có một
quả cầu lớn nhất, tựa như mặt trời phát ra ánh sáng chói chang. Quả cầu
sáng đại diện cho Niệm Tịch Không lập tức bay đến bên cạnh quả cầu lớn
này, hi vọng có thể tìm được sự bảo vệ.

Đây có thể coi là lần đầu Niệm Tịch Không tiến vào trạng thái này lâu

nhất. Dần dần, trừ các quả cầu thì rất nhiều đốm sáng nhỏ như viên bi hiện
lên. Chẳng qua, những đốm sáng kia rất mờ nhạt, so với các quả cầu quả
thật quá nhỏ bé, trông như sắp biến mất đến nơi.

-Đừng sợ, xin đừng sợ. Ta sẽ hát cho các ngươi nghe, trên đây vẫn còn

rất nhiều người đang nỗ lực hết sức mình vì các ngươi…Còn có ông ấy
nữa, ông ấy cũng ở đây. Cùng các ngươi đồng sanh cộng tử, cho nên…

Xin đừng sợ hãi, ông ấy tuyệt sẽ không vứt bỏ mọi người!

Trong khoảng không yên tĩnh này, Niệm Tịch Không phảng phất cảm

thấy mình đang trải nghiệm cảm giác ấy trong quá khứ. Khi đó, sau một vụ
tai nạn xe cộ, nàng đã thành người sống thực vật tới 3 năm. Trong những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.