ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 844

-Hả? Tính tình của ta? Tính tình gì?

Diêu Nguyên nhất thời cảm thấy tò mò, hỏi.

-“Ngụy độc tài”. Đó là cách mà chúng em đánh giá ngài.

Barbie cười nói:

-Mặc dù bên ngoài ngài tuyên bố đây là chế độ độc tài, nhưng từ khi

quốc hội ra đời, quân đội dung hợp tất cả binh lính có màu da khác nhau.
Trừ nhân viên chính phủ và bộ trưởng do ngài tự tay chỉ định, các nhân
viên còn lại hầu hết đều do đề cử. Tất cả chỉ rõ chế độ độc tài của ngài là
chỉ là “ngụy độc tài”.

Diêu Nguyên vuốt vuốt lỗ mũi, hắn không phản bác mà chỉ nói:

-Bởi vì chưa đến lúc cần ta độc tài. Huống chi, hai chữ độc tài không

nhất thiết phải dùng tới…Thôi, không nói về những thứ này. Em không
phải tò mò về việc ta an bài những nhân viên Trung Quốc ở vị trí đó sao?
Chuyện hơi phức tạp, nói ra khiến em chê cười.

Chuyện kể rằng, tại tòa án quốc tế, có lần bắt được một trùm buôn lậu

ma túy. Sau khi xem xét quyết định dẫn độ hắn trở về bổn quốc, chờ xét xử.
Lúc nhốt hắn vào nhà tù, hắn phát hiện người cùng phòng giam với hắn là
một quan chức bỏ trốn. Hai người hàn huyên với nhau hồi lâu, đột nhiên
trùm buôn ma túy hỏi:

-À phải rồi, biết nhau lâu như vậy, ta còn chưa biết ngài phạm tội gì,

còn nữa, ngài là quan chức của nước nào?

Quan chức kia trầm mặc một lúc rồi nói:

-Ta làm ở Trung Quốc…

Trùm buôn bán ma túy kia cũng trầm mặc, gật đầu tỏ vẻ đồng cảm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.