ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 268

"Nương nương..." Vô Tình nhận thấy Dạ Mị không vui thì vội kéo nhẹ

góc áo nàng, Miên Miên liền nhìn Vô Tình nói nhỏ: “A Tình, ta rất mệt a,
sao Thái hậu vẫn chưa đến?”

Vô Tình nghe vậy mồ hôi thi nhau rớt xuống, nhẹ giọng nhắc nhở nàng:

“Nương nương xin cố gắng, ngàn vạn lần đừng nói lung tung kẻo tai vách
mạch rừng!”, phải biết rằng ở nơi này mọi hành động đều bị người khác
cho là sai trái mà gây khó dễ.

Miên Miên nghe vậy chỉ bĩu môi nhìn phía trước, lại đôt nhiên cảm thấy

đỉnh đầu có ánh mắt đang nhìn mình nhịn không được ngước lên thì thấy
Dạ Mị đang nhíu mày nhìn nàng, Miên Miên cười khổ trong lòng, nàng có
làm gì sai sao?

Thấy nàng cúi đầu đứng thẳng lưng rồi Dạ Mị mới đưa mắt nhìn về phía

trước.

Nhu phi đứng sau nắm chặt tay, móng tay đều đã đâm vào da thịt, vị trí

kia vốn vẫn là của nàng nhưng hôm nay lại bị kẻ khác chiếm lấy, lão thái bà
kia lại còn dẫn nữ nhân chết tiệt kia về chọc tức nàng. Xà hậu? Đó là của
nàng, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng chiếm đoạt!

“Hồi bẩm bệ hạ, Thái hậu đã về đến!” Đức công công cúi người noi, vừa

dứt lời đã nghe một loạt tiếng hô vang của đám thái giám: “Thái hậu nương
nương giá lâm!”

Một cỗ xe xa hoa cực điểm xuất hiện ở phía xa, phía sau là một cái kiệu

nhỏ hơn nhưng không kém phần lộng lẫy. Miên Miên quì trên mặt đất nhìn
về phía đội ngũ rồng rắn kia mà không khỏi bực mình, đây không phải nói
là ở miếu sao, vì cớ gì lại khoa trương ghê tởm thế này?

Ngoại trừ Dạ Mị, tất cả những người có mặt toàn bộ đều quì xuống hô

lớn: “Chúng thần tham kiến Thái hậu nương nương! Nương nương thiên
tuế thiên tuế thiên thiên tuế!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.