ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 353

“Bệ hạ…” một tiếng nói cắt ngang suy nghĩ của Dạ Mị, một thị vệt từ

bên ngoài đi tới quì gối rồi cung kính dâng lên một mảnh vải nhỏ.

Mắt Dạ Mị sáng ngời, rất nhanh chóng đi lại lấy mảnh vải trên tay tên thị

vệ nọ, cái này đúng là màu quàn áo trên người tiểu tử kia mà.

“Cái ngươi tìm được ở đâu?” Dạ Mị nhìn tên thị vệ hỏi.

“Bên hông chùa có một cái lỗ nhỏ đủ rộng cho một đứa bẻ chui qua, là

thần từ đó lấy được mảnh vải này!” nói rồi cúi người chờ lệnh, hắn thật sự
không dám nói cho Dạ Mị biết đó thực chất chỉ là một cái lỗ chó, bệ hạ
xem trọng hài tử kia như vậy thì hắn làm sao dám nói đây?

Dạ Mị nắm chặt mảnh vải trong tay rồi nghiêm nghị hạ lệnh: “Lục soát

toàn bộ Thủy thành này cho ta, nhất định phải tìm được tiểu hài tử kia!”

“Vâng!” toàn bộ binh lính có mặt hô lớn rồi rất nhanh chóng tỏa đi tìm

kiếm.

Dạ Mị chờ bọn họ đi rồi mới đến trước mặt Dạ Phong nói: “Đệ về trước

đi, ta còn có chuyện cần xử lý nên nhất thời không thể quay về được!”

“Huynh đi đi, đệ không có vấn đề gì!” Phong khoát tay cười nói.

“Lôi Ảnh, ngươi chiếu cố vương gia cho tốt, nếu có chuyện gì xảy ra thì

ngươi cũng không thoát khỏi trách nhiệm đâu!” Dạ Phong là đệ đệ duy nhất
của hắn, hắn tuyệt đối không thể để Dạ Phong có chuyện gì được.

“Lôi Ảnh đã rõ!” Lôi Ảnh vội cúi người nói.

Mọi chuyện đã được an bài ổn thỏa, Dạ Mị ngồi kiệu rời đi, Thanh Long

tự yên tĩnh trở lại, toàn bộ tăng ni đã hù đến nhũn cả người.

“Thật ngại quá, hoàng huynh có nhận thức qua tiểu hài tử kia hơn nữa lại

rất lo lắng cho hắn, Phương trượng, lần cầu phúc này vẫn là giao lại cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.