ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 485

cung của Dạ Mị thì đúng là không nơi nào có thể vượt qua được, bất quá,
một mình nàng ta ở đây không cảm thấy cô đơn sao?

Linh Chi dẫn nàng đi hết vòng này tới vòng khác, Miên Miên bất đắc dĩ

lắc đầu, lớn như vậy, lạnh lẽo như vậy thì có khác gì lãnh cung đâu?

"Nô tỳ tham kiến sủng phi nương nương!" Miên Miên vừa bước vào cửa

đã nghe thấy hơn ba mươi cung nữ đang cúi người thỉnh an nàng.

“Đứng lên đi!” Miên Miên lạnh nhạt nói.

"Sủng phi nương nương thỉnh đi bên này, nương nương đã bày tiệc ở hậu

hoa viên chờ người!” Linh Chi nói rồi dẫn theo nàng đi tới hậu hoa viên,
Miên Miên cũng không nói gì mà im lặng đi theo.

Trong hoa viên, một nữ nhân ăn mặc vạn phần hoa lệ, khóe môi khẽ

giươn lại thành một nụ cười đẹp hướng về phía Miên Miên. Miên Miên
nhìn chung quanh một chút, hoa viên này lớn hơn tẩm cung của nàng rất
nhiều, hoa cỏ cũng nhiều hơn, chỉ hiềm cái bây giờ đã là mùa đông nên cỏ
cây cũng đã sớm khô héo rồi.

“Tới ngồi đi!” Ngải Vân đưa tay vẫy vẫy nàng, bộ dáng thập phần thân

thiết, người không biết còn tưởng hai nàng là bạn tâm giao lâu năm kìa.

Miên Miên mỉm cười đi tới trước mặt nàng ta, trên bàn lớn đã bày đầy

sơn hào hải vị, chung quanh trang trí đầy hoa tươi, đây cũng chính là loài
hoa nàng thích nhất.

“Thích không? Nếu ta nhớ không lầm thì đây chính là hoa mai vàng mà

ngươi thích nhất?” Ngải Vân nói rồi cười đầy hàm ý nhìn nàng.

Miên Miên hít sâu một hơi rồi cười nói: “Đúng là ta rất thích mai vàng,

mùi hương thật dễ chịu!” nói rồi nhìn Ngải Vân, “Hôm nay Xà hậu mời ta
đến đây thật kiến người ngoài chú ý nha!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.