Miên Miên đi tới dưới gốc liễu ngồi xuống, nàng đưa tay khẽ vuốt ve
trứng rắn trong ngực, Dạ Mị trong hình dáng mỹ nam mười sáu tuổi ngồi
xuống cạnh nàng.
“Còn nửa tháng nữa là hắn sẽ ra đời rồi, thật không biết hắn sẽ có bộ
dáng như thế nào nữa?” Dạ Mị nhìn lên trời cười cười nói, bộ dáng hắn lúc
này so với ngày trước không những không thua kém mà còn có phần khí
phách hơn hẳn.
“Đúng vậy, không biết hắn sẽ có bộ dáng gì nữa đây? Còn nửa tháng nữa
lận, ta hiện tại thật sự không chờ nổi nữa nha!” Miên Miên nói rồi lần nữa
đưa tay vuốt ve trứng rắn.
“Chuẩn bị sẵn sàng để trở về rồi sao?” Dạ Mị nhìn nàng hỏi.
“n, chúng ta vẫn là nên trở về thôi, ta không thể tiếp tục ngồi yên để dân
chúng Thụy Tuyết quốc chịu khổ được, ngươi không phải cũng vậy sao?”
Miên Miên từ ngày tới đây gặp nhiều trắc trở đã trưởng thành hơn rất
nhiều, nàng như vậy lại khiến cho Dạ Mị thương cảm, hắn đã lâu lắm rồi
không có nhìn thấy bộ dáng tươi cười của nàng rồi.
"Thực xin lỗi, vì ta mà mọi việc mới kéo dài như vậy!” vì bộ dáng còn
chưa khôi phục của hắn khiến bọn họ phải lưu lại nơi này đã mấy ngày, hắn
biết rõ nàng rất lo lắng cho dân chúng, bên ngoài không ngừng truyền tới
tin đồn một ngày nếu bọn hắn không xuất hiện thì Dạ Phong sẽ giết một
người thay thế. Miên Miên cùng hắn thật sự cảm thấy áy náy, thủ đoạn này
thật sự cao tay rồi!
“Không quan hệ tới ngươi, chúng ta không ai muốn mọi chuyện lại diễn
tiến như vậy cả!” Miên Miên nhìn hắn chân thành nói, nàng biết rõ những
chuyện này không liên quan gì tới hắn chỉ là vận mệnh đang trêu đùa bọn
họ mà thôi.