ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 742

ngã khỏi giường, mà Linh Chi cũng bị hù không nhỏ.

Một cái tát vang dội, đúng vậy, là chính Miên Miên vừa mới động thủ tát

Linh Chi.

“Ngươi…” Linh Chi bưng mặt kinh hãi nhìn Miên Miên.

Ba cái tát liên tiếp vang lên nhắm tới Linh Chi, Miên Miên cười lạnh nói:

“Ta đã bỏ qua cho ngươi rất nhiều lần thì ngươi nghĩ rằng mình rất giỏi
sao? Ngươi là cái gì chứ? Chẳng qua chỉ là một con chó bên cạnh nàng ta,
Dạ Phong nói ta là khách quí của hắn, chủ nhân của ngươi còn không dám
nói gì ta mà thứ như ngươi lại dám đụng tới ta? Nếu không muốn chết thì
tốt nhất câm miệng lại cho ta, ngươi thật sự rất ồn ào!” Miên Miên lạnh
giọng quát.

“Nguyễn Miên Miên!” Ngải Vân vung tay muốn tát Miên Miên, đúng

vậy, nàng ta không muốn sống nữa rồi nên mới dám đánh người của nàng,
tiếc là Ngải Vân chưa kịp động thủ thì cánh tay đã bị Miên Miên giữ lấy.

“Như thế nào? Muốn đánh ta sao? Ngươi nghĩ mình đủ tư cách sao?”

Miên Miên gắt gao giữ chặt cánh tay Ngải Vân lạnh lùng hỏi.

“Buông tay!” Ngải Vân bị khí lực mạnh mẽ của Miên Miên hù cho thất

kinh hồn vía.

“Làm sao vậy? Sợ sao? Khí lực khi dễ ta ngày trước của ngươi đi đâu hết

rồi? Kỳ thực ta có được ngày hôm nay cũng phải cảm ơn ngươi a, nếu
không phải ngươi một mực muốn truy sát ta thì ta làm sao có cơ hội rèn
luyện bản thân như vậy chứ?” Miên Miên nói rồi mạnh mẽ hất cánh tay
Ngải Vân ra.

Ngải Vân không từ bỏ ý định liền cầm lấy một bình hoa gần đó ném về

phía Miên Miên, nàng ta nhất định phải giáo huấn Miên Miên, nàng ta
muốn nàng biết rõ cái gì gọi là đánh chó còn phải ngó mặt chủ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.