ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 587

ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN

Anh Vũ Tắm Trăng

www.dtv-ebook.com

Chương 96: Một Nhà

Tại sao ban đầu cô lại cảm thấy công việc là một thứ đáng để vui

mừng, đúng là mệt hơn công việc thường ngày của cô nhiều, hơn nữa
không thể nói đổi là đổi, hàng ngày phải nhìn nét mặt cấp trên mà hành xử
là chuyện thường tình, xung quanh đều là những điều chẳng hay ho gì. Hạ
Diệu Diệu quàng tay ôm lấy cổ Hà An, tự dỗ dành bản thân. Đáng sợ nhất
là, sau này cô phải bước vào một cuộc sống như vậy, ngày ngày qua ngày
khác, lặp lại không ngừng, ông trời ơi! Phải sống sao đây! Ba mươi năm
sau cổ đều phải lặp đi lặp lại những công việc đó sao! Hạ Diệu Diệu giống
như một linh hồn nhạy cảm, chưa bước vào xã hội, đã cảm nhận được “sức
mạnh” của xã hội2ấy rồi. “Ù...”

Hôm nay Hạ Diệu Diệu tăng ca không quá muộn, mới có hơn mười

rưỡi, gió mát bắt đầu thổi, trên đường toàn là những người đi hóng gió.
“Cảm ơn ông trời cứu mạng.” Về đến nhà nằm lên giường, Hạ Diệu Diệu
vẫn muốn lười nhác, không muốn làm gì cả, đập giường gào to: “An An,
An An, anh có một không...”

“Ngồi dưới điều hòa, ôm bạn gái, làm sao anh mệt được.”

“Em có chắc không?” Hạ Diệu Diệu cười hihi, nũng nịu kéo tay áo Hà

An: “Tình yêu ơi, nấu cho em bát mì, em đói quá, nấu xong gọi em nhé,
cảm ơn anh.” Nói rồi, Hạ Diệu Diệu nằm đúng chỗ điều hòa phả vào,
không nhúc nhích.

Ô? Sao còn chưa đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.