ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1000

Bất quá cô không nhận được kết quả tốt thôi. Từ khi bắt đầu đại cục,

nếu Đàm Ngữ thật sự đi nước cờ này thì tương lai của Mẫn Hàng sẽ càng
được kỳ vọng nhiều hơn.

Hạ Diệu Diệu xem xong bản thảo cấp dưới gửi lên rồi ngồi dậy vươn

vai giãn gân cốt một cái. Dáng người cao ráo cộng thêm chiếc váy ôm sát
thân càng tôn thêm phần mĩ lệ nơi cô. Chiếc vòng cổ trân châu màu hồng
khiến cô thêm phần tươi trẻ, căng tràn sức sống.

Thấy điện thoại phát sáng, Hạ Diệu Diệu mỉm cười áp điện thoại vào

tai, tay kia cầm ly trà lên uống: “Mới đó đã nhớ em rồi à?”

Dáng người cao ráo trong bộ blouse trắng nho nhà đang đứng trước

cửa sổ phòng họp 290 độ, ngẩng mặt lên chỉ nhìn được một nửa thành phố,
là Cao Trạm Vấn. Anh ta mệt mỏi xoa xoa thái dương: “Phải rồi, không
biết Hạ tiểu thư có cho phép hay không?”

Bên ngoài phòng họp là mấy nữ bác sĩ đang nghỉ ngơi. Lâu lâu họ lại

nhìn thoáng qua cửa kính rồi lại ngượng ngùng vội liếc mắt sang khác. Nội
dung cuộc họp vừa rồi vô cùng đặc sắc. Không những tính cách mà cả học
thức của anh cũng quyến rũ, khiến cho trái tim của phụ nữ khó có thể kiềm
chế.

“Bác sĩ Cao có bạn gái rồi à?” Nghe vậy, một trong hai người đang nói

chuyện mỉm cười thâm ý. Từ lúc bác sĩ Cao mới đến, không chỉ y bác sĩ
khoa Nhi xuýt xoa mà cả những người khoa khác cũng trầm trồ không
ngớt. Chỉ một câu nói của bác sĩ Cao cũng khiến cho không ít trái tim thiếu
nữ dù được quản giáo nghiêm khắc đến mấy cũng muốn thoát ly, hiến dâng
cho anh. “Bạn gái thì không có nhưng người yêu thì có một.”

Hạ Diệu Diệu cười nhiều hơn: “Em nói không cho đó. Lẽ nào không

nhớ sao? Khi nào về?” “Chuyến bay chiều nay. Anh muốn người đầu tiên
anh nhìn thấy là em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.