ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1008

Nhưng... ngài của lúc đó... hình như... ôn hòa hơn bây giờ rất nhiều,

còn đột nhiên vui vẻ lạ thường, muốn dời thùng hoa quả từ kho ra nữa. Có
điều, ngài Hà bây giờ mới là người bà quen thuộc hơn. Đây mới chính là
ngài Hà của bọn họ.

Hà Mộc An bình tĩnh bước ra ngoài, ngoài mặt không biểu hiện gì bất

thường, giọng nói vẫn lạnh lùng như lúc trước: “Chuẩn bị bữa ăn, bảo thư
ký Thi mang hết tài liệu nhân sự của Hồng Đại qua đây.”

“Vâng.” Nhưng... Thư ký Thi đi công tác rồi, lẽ nào ngài quên rồi sao?

Không phải chứ... hay là bà nghe nhầm rồi, người ngài nói là mấy tên trợ lí
đó?

Hạ Diệu Diệu trong bộ áo ngủ rộng rãi, búi tóc xuống giường, uể oải

dựa lưng ở cửa bếp nhìn nghệ thuật trắng đen trong nhà bếp mà lòng đầy
yên bình, hạnh phúc:

“Trước đây em muốn sáng nào cũng có một người đàn ông dịu dàng

như ngọc nấu cơm cho em ăn, sau đó đánh thức em dậy, giúp em thu dọn
đồ đạc, thúc giục em đi làm. Không ngờ, có ngày ước mơ này của em cũng
thành hiện thực.”

Cao Trạm Vẫn xoay đầu, tướng mạo không những ôn hòa mà còn

phong thần tuấn lãng mỉm cười nhìn cô: “Nói như vậy thì ước mơ của anh
không thành hiện thực rồi.”

“Ước mơ gì?”

“Anh ước tương lai có một người vợ hiền lành, nhu mì nấu cơm cho

anh ăn, giặt quần áo cho, đánh thức anh dậy.”

Hạ Diệu Diệu ngáp một cái rồi xoay người đi: “Yên tâm đi! Nói không

chừng có hôm nào đó cũng thành hiện thực thôi. Em đi đánh răng. Anh cứ
làm đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.