ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1057

Thực ra một năm sau khi xảy ra chuyện, cô anh đã nói với anh rồi, chỉ

là quan hệ giữa cô và mẹ anh không được tốt lắm, mẹ cứ tưởng anh cho
rằng cô là người chia cắt anh và Tịnh Kì, có điều, rất may, để em có cơ hội
tốt, vui không?”

“Hức, có gì đáng cười, em chẳng thèm nhặt cơ hội tốt của cô ta.”

“Đúng rồi, Diệu Diệu nhà ta vốn dĩ đã rất lợi hại, có thể làm vừa lòng cả ba
chồng lẫn mẹ chồng.”

Hạ Diệu Diệu véo người yêu mình một cái: “Anh nói gì thế, em đã

đồng ý lấy anh đâu.” Cao Trạm Vân cố tình nhìn sang hai bên: “Lẽ nào em
không nghe tin có một anh chàng lớn tuổi đang cần cưới gấp.”

“Anh...”

Cao Trạm Vân tóm lấy bàn tay cô, nhét tay cô vào túi áo mình, đi về

nhà: “Anh đã nói với em chưa nhỉ, điều kiện nhà anh rất bình thường, ba
anh là người chưa từng biết luồn lách, chưa từng mang về nhà chút tiền
thừa thãi nào cả, mẹ anh cũng chẳng có tham vọng gì, em nghĩ xem hai
người họ có tiền để phát triển gì chứ, haizz, thật khó xử cho anh quả.”

Hạ Diệu Diệu nhìn người yêu, đang định lên tiếng. Cao Trạm Vân đã

cướp lời trước: “Em muốn nói, chuyện vớ vẩn trong nhà anh đừng tưởng
em không hiểu đúng không. Thực ra ông nội và ông ngoại anh đều rất
tuyệt, có lẽ em đã từng nhìn thấy họ trên ti vi, có điều, họ lại là địch thủ
chính trị! Quan hệ rối rắm trong nhà anh, anh cũng chẳng dám nói với ai,
anh nói thêm với em một bí mật nữa, đừng tưởng mẹ anh làm trong không
quân mà nghĩ rằng bà ấy ngầu, thật ra bà ấy sợ độ cao.”

“Hå!?”

“Nhất định đừng nói với ai! Không thì sự nghiệp của mẹ anh đi tong

rồi.” Cao Trạm Vân nói rồi thận trọng lên tiếng: “Còn em thì sao?” “Sao
cơ?” Cô bất ngờ hiểu ra, cười cho qua: “Em tưởng anh không muốn hỏi gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.