ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1088

Bà Hạ vừa bảo vệ được cháu gái, không lẽ nào đến chuyện này cũng

không nhường cho con gái lớn, quả quyết như không nghe thấy, nghĩ thầm:
Cô đã lớn thế này rồi, bị mắng hai cầu thì đã sao, mau đi ra đi!

Hạ Tiểu Ngư bị đuổi ra ngoài, cô cảm thấy trời sắp sập đến nơi: “Chị

ơi, em sai rồi. Từ nay về sau em sẽ không dám động đến đổ của chị nữa.
Chị ơi, em biết sai rồi, biết sai thật rồi.” “Kêu gì mà kêu.” Thần kinh càng
ngày càng không bình thường, cô chỉ muốn hỏi hai hôm nay đi đâu rồi,
đúng là càng ngày càng khiến người ta lo lắng.

Cô không phải là người coi trọng vật chất, những thứ đó giữ lại cô còn

thấy chật chỗ, em gái mình thích thì cứ cầm đi mà dùng. Có điều, chỉ dựa
vào việc cô ấy biết chuyện không báo, cô cũng sẽ không dễ dàng cho qua.
“Em đi theo chị.”

Hạ Diệu Diệu nghĩ đến chuyện sáng nay hạ mình mấy tiếng đồng hồ ở

trường học đã đau hết cả lưng, còn gì mệt hơn chuyện không ngớt phải nói
xin lỗi, phải cười gượng không ngớt. Phụ huynh nhà người ta chỉ còn thiếu
nước chỉ vào mặt cô mà mắng, mặc dù con nhà họ đã nói trước, không phải
là người ta động tay trước, bên người ta có lí.

Haizz.

Hạ Diệu Diệu ngồi trong văn phòng, vận động xương cốt, bưng cốc

nước lên uống một ngụm rồi mới cảm thấy đã mình vẫn sống sót: “Còn có
chuyện gì nữa không?” Hạ Diệu Diệu nhìn Tiểu Mao vừa theo vào.

Tiểu Mao muốn nói gì đó rồi lại thôi, lắc đầu định rời đi.

Hạ Diệu Diệu vội vàng gọi cô lại: “Đợi đã, tôi có việc, khi nãy mấy

người ở bên ngoài làm sao vậy? Sao tôi thấy họ nhìn tôi từ lúc vào đây đến
giờ, trên mặt tôi có nhọ hay sao?” Hay là cô Đàm bên cạnh đã mất hết giá
trị quan sát, bây giờ chuyển sự chú ý sáng tối rối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.