ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 128

“Tiểu Diệu, cậu bình tĩnh lại đi, thành tích của cậu cũng rất tốt, đừng

có đưa ra yêu cầu quá cao cho bản thân.”

Thành tích của Hà An cũng rất tốt, xa hơn 0.5 cm so với Tuấn Ích

Diệu.

Vương Phong Long khoác vai Hà An, giọng nói sang sảng: “Được

đấy! Không ngờ là cậu lại giấu kỹ như vậy đấy! Sau này tôi phải học hỏi
cậu mới được, để người ngoài không ai vượt mặt tôi được.”

Ngày thứ hai. Nếu Tuân Ích Diệu còn chưa nhìn ra Hà An nhằm vào

mình thì cậu ta không xứng với trí thông minh thi vào trường này. Mọi
hạng mục cậu ta tham gia Hà An đều tham gia, hạng mục nào cũng phải đè
trên đầu. Hạng mục thi đấu nào, cậu ta vốn có thể giành hạng nhất thì Hà
An chắc chắn sẽ giành hạng nhất, còn hạng mục nào cậu ta chỉ có thể giành
hạng ba thì Hà An sẽ giành hạng ba, đó không phải là cố tình nhằm vào thì
là gì! Rõ ràng cố tình gây chuyện!

“Cậu bình tĩnh lại đi, có khi chỉ là trùng hợp!”

“Có kiểu trùng hợp như vậy à! Cậu trùng hợp một cái cho tôi xem!”

“Cho dù không phải là trùng hợp thì cũng là cậu ta có thực lực! Tất cả
thành tích mọi người đều chứng kiến! Cậu có thể làm được gì?” Tuân Ích
Diệu tức giận đá đổ chai nước khoáng! Nhưng cho dù Tuân Ích Diệu có tức
giận đến thế nào đi nữa vẫn nghe lọt tai lời bạn tốt! Trong những trường
hợp như vậy, trong một cuộc thi được đông đảo mọi người theo dõi, cậu ta
không thể vì thua cuộc mà sinh sự với đối phương, Hà An là cái đinh gì!

Tuân Ích Diệu không tìm được cớ để ra tay, quan trọng là vì cậu ta ra

tay cũng chưa chắc đã đánh thắng được Hà An, Tuân Ích Diệu đành phải cố
nén lửa giận vào trong lòng.

Nhưng hạng mục nào cũng gặp Hà An! Bà nội nó, hết chịu nổi! “xúi

quẩy!” Tuân Ích Diệu rất muốn xoay người bỏ đi, nam chạy ba nghìn mét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.