ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1386

“Tổng Giám đốc đi họp rồi, chị có thể để ở phòng Phó Tổng Giám

đốc.”

Hạ Diệu Diệu sững sờ, không ngờ cô ta lại muốn mua chuộc Tiểu Mao

mà cô đã ra sức dạy bảo hay sao: “Tôi biết rồi, cảm ơn.” Hạ Diệu Diệu bình
tĩnh gõ cửa phòng phó Tổng Giám đốc

Một giọng nói trong trẻo không chút quyền lực vang lên từ bên trong:

“Mời vào.” Hạ Diệu Diệu đẩy cửa ra, giống như trong tưởng tượng của cô,
cô gái ngồi ở vị trí không phù hợp với mình có chút căng thẳng, thấy cô
bước vào thì càng ngại ngùng, rõ ràng là vẫn chưa bị chuyện tốt bất ngờ
đến với mình làm cho hoa mắt, trông vẫn còn chút áy náy vì tự hiểu được
năng lực của mình, nhưng đã bắt đầu thử nắm chắc vị trí bây giờ, động tác
ngồi thẳng trên ghế chứng tỏ cô ta cũng có dã tâm, cũng muốn làm, cũng
muốn cho người khác nhìn thấy năng lực của mình

“Là chị Hạ sao.” Đàm Ngữ vội vàng đứng dậy: “Chị đến đưa tài liệu

sao, lúc nãy Tổng Giám đốc ra ngoài, có dặn dò tôi rồi, chị cứ để đây, một
lát tôi sẽ giúp chị mang qua đó.” Hạ Diệu Diệu mỉm cười: “Ừ, cảm ơn.” Cô
tùy tiện để tài liệu lên bàn làm việc của Đàm Ngữ, chẳng khách sáo với cô
ta, cô ta ngồi ở vị trí này cũng không phải vì ai, cô ta có thể ngồi vững ở vị
trí đó hay không cũng chính là vấn đề mà các chủ biên rất xem trọng, Tổng
Giám đốc bên trên có nâng đỡ cô ta hay không không ai biết được.

Cô ta muốn dựa vào việc mình được một vị cấp trên nhìn trúng để

thăng chức, nếu cứ nghĩ như vậy, người cần giúp đỡ bây giờ không phải là
Hạ Diệu Diệu cô, cô ta có gì để mọi người nịnh bợ tâng bốc chứ, ít nhất
bây giờ Hạ Diệu Diệu không còn nhìn thấy giá trị để nịnh bợ từ trên người
Đàm Ngữ nữa, e rằng đây cũng là suy nghĩ chung của mọi chủ biên trong
Mị Lực.

Trừ phi cô ta có thể ngồi vững ở vị trí đó, nhưng thời gian này cũng

không đến lượt những nhân vật nhỏ bọn cô đến nịnh bợ, nếu đã như vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.