ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1491

chỉ cần có một người ba là được rồi, tại sao người khác lại cứ cố chấp nói
đến ba ruột của cô bé, không có thì ức hiếp bé

Cô bé bị ức hiếp nhiều ngày lắm rồi...

Tay chân Hà Mộc An không biết để đâu, anh nhìn con gái, gấp đến độ

không biết phải an ủi như thế nào, hoảng hốt vô cùng, con có ba ruột, có
mà, anh xuất hiện muộn, thật có lỗi với con gái.

Hà Mộc An gấp gáp nắm lấy tay con gái, vừa mềm vừa nhỏ, từng giọt

từng giọt nước mắt rơi xuống từ đôi mắt3to của cô bé, vương trên mi mắt,
trượt qua gò má trắng ngần rơi xuống cổ, làm cho anh vô cùng khốn đốn

Một tiếng “Con không có ba” giống như tảng đá lớn và vào người anh,

không cho anh kịp trở tay đã hất văng anh đi, rơi vào trong thác nước, rơi
tự do xuống.

Thượng Thượng khóc đến mức không còn sức nữa, cô bé cũng không

biết mình tại sao lại khóc, chỉ biết là vì cái người mà người ta nhớ đến rất
lâu kia, cô bé vì vậy mà cảm thấy rất uất ức, cô bé có chút bị đả kích, nhìn
kỹ lại ba ruột cũng không phải ba đầu sáu tay, không có thần khí biển hình,
chỉ cảm thấy thất vọng thổi, cô bé chịu uất ức lâu như vậy, tại sao lại có
một người ba tầm thường như thế.

Cô Trương vội vã ngồi xuống, thuần thục ôm lấy cô bé: “Đừng khóc,

đừng khóc..

ba không phải không cần con, con xem, ba không phải đã đến thăm

con rồi sao, ba rất thích Thượng Thượng của chúng ta...” Vấn đề gia đình
như này cô gặp nhiều rồi.

Hà Mộc An đứng dậy, ánh mắt lo lắng nhìn con gái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.