ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 202

làm sao có thể không có mèo chiêu tài được chứ, thế này mới đúng chứ!

Nửa tiếng sau, Hạ Diệu Diệu cuốn khăn tắm từ nhà tắm đi ra, đã từng

ở khách sạn hạng sao, giờ ở đây, đúng là có chút miễn cưỡng, nhưng tất cả
đều không thành vấn đề: “Anh làm gì đấy, em còn chưa lau xong tóc đây.”
Có gì mà vội chứ, thời gian một buổi tối5còn dài mà!

Ai da, thần kinh à, ngạt chết cô mất.

Đừng. Hạ Diệu Diệu có chút thận trọng e dè, bị đẩy lên giường, đắn

đo day dứt, rồi đỏ mặt lên tiếng: “Không có cái đó.”

Hà An nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng.

“Nhất định phải có.” Người mang thai lại không phải là anh! Nhìn cái

gì mà nhìn! “Bỏ em ra! Không có thì không được đụng vào.” “Có rồi thì
sinh.” Nói xong Hà An có chút thảng thốt.

“Mơ đi! Anh chẳng nghĩ cho em gì cả, anh chỉ nghĩ đến mình thôi, em

mới bao nhiêu tuổi, em vẫn còn đang...”

Hà An đứng dậy, đi ra ngoài. Hạ Diệu Diệu cúi đầu đếm số, chưa đếm

đến mười anh đã quay lại rồi: “Nhanh thế sao?”

“Dưới nhà có.”

Anh, anh, anh mua ngay dưới nhà, tiếp tân sau này sẽ nhìn cô thế nào

đây: “Ôi, anh làm gì thế, từ từ thôi.”

Ngày hôm sau, Hạ Diệu Diệu vô cùng vui sướng, tinh thần hết sức

sảng khoái, rửa mặt, cột cao tóc lên, vuốt ve quả cầu bông trên tóc: Ừ, dây
buộc tóc đẹp hơn tóc, điểm 10.

Hà An chậm rãi sửa soạn cho mình, dưới mắt có chút quầng thâm mờ

mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.