ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 213

nước. Cái gọi là tố chất cần được bồi dưỡng là xét trên nhiều phương tiện,
chứ không chỉ căn cứ vào hai chữ giàu nghèo, anh bảo có đúng không?”

Hà An băn khoăn không biết mình đã nói gì đã khiến cô xúc động mà

tuôn ra một tràng như vậy. Hạ Diệu6Diệu hoàn toàn không thấy mình có
vấn đề gì: “Ba mẹ anh thì sao, chắc thương anh lắm nhỉ.”

“Em đang hỏi anh đấy! Trong nhà có cái gì ngon đều là của anh, có

quần áo đẹp cũng đều là của anh, cả nhà chỉ xoay quanh mỗi mình anh,
muốn gì có nấy. Mỗi ngày chủ nhật, ba mẹ đều chất đồ ăn đầy tủ lạnh, đợi
anh đi học về sẽ nấu ăn cho anh.” Cuộc sống gia đình như vậy thật khiến
người ta ghen tị! Ghen ăn tức ở đến chết mất thôi! Hạ Diệu Diệu lòng dạ
hẹp hòi nghĩ đến đây chỉ muốn cẩu anh một cái cho bõ tức, cho đứa trẻ
hạnh phúc ấy nêm chút mùi vị đau khổ: “Nói gì đi chứ.”.

Hà An giật mình: “Đang nghĩ.” “Có gì mà phải nghĩ, có phải anh thấy

tất cả3những thứ đó đều là đương nhiên, dĩ nhiên đều là của anh. Anh
không cảm nhận được tình yêu sâu sắc của ba mẹ dành cho mình? Anh sẽ
không vong ân bội nghĩa như vậy đấy chứ!”

Hả? Tình yêu sao! Bọn họ rất nhiệt tình với những người trong bộ

phận thư ký của anh, có lẽ là có. Chủ yếu là từ nhỏ anh đã không sống cùng
bọn họ, bọn họ cũng chẳng có quyền quyết định đối với chuyện của anh,
sau đó... sau đó sống cùng nhau rồi, thì ai cũng đều rất bận. Thế nên bọn họ
có chất đầy đồ ăn tủ lạnh không, có đợi anh về không, không nói chắc
được, nhưng có một điều là chắc chắn: “Họ không biết nấu ăn.” Không cần
nghĩ đến chuyện nấu ăn: “Chắc là... trong tủ lạnh có sẵn.” Anh chưa5bao
giờ mở ra.

“Thế nhà anh đều ăn cơm bên ông bà nội?”

Ông bà nội anh? Hà An nhíu mày căng thẳng, không có kỷ niệm đẹp

mấy: “Bà nội anh... nấu ăn rất ngon.” Có lẽ là vậy, chỉ là không mấy xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.