ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 329

chai nước, mặt lập tức đen như đít nồi, cô thật sự chỉ mua một chai nước,
đến ông Hạ cũng không có, quanh người Hà An lập tức tỏa ra khí lạnh chớ
ai lại gần, chỉ muốn kẹp chết Hạ Diệu Diệu. Hạ Diệu Diệu không thấy có
làm gì sai, nếu như mua cho ba cô thì ba cô còn đau lòng hơn cả cô. Hạ
Diệu Diệu dựa vào cây tiếp tục si mê nhìn bạn trai: “Anh đi đến đây thế
nào?”

“...” Hà An lạnh lùng nhìn chằm chằm chai nước.

“Em đang hỏi anh đó, anh lại bệnh cũ à?” Nói xong định giống như

trước đây véo anh một cái, nhưng nhớ ra đây không phải trường học cô
nhanh chóng thu tay lại:“ Khụ khụ!” Trả lời em đi.

Hà An cầm chai nước: “Ngồi tàu điện ngầm.”

“Đi ngang qua đây?” “Đi ra ngoài chơi.” Hạ Diệu Diệu nghe xong,

gương mặt đang cười hì hì lập tức trở nên căng thẳng: “Anh đi chơi với
ai?” Người nhà? Bây giờ cô ăn mặc thế này sao gặp người khác được. Hà
An, đồ ngốc kia, em đánh chết anh.

“Em họ, chúng nó không ở đây, anh thấy cách nhà em không xa nên

qua chơi.” Bình nước này... Hà An vẫn nhìn chằm chằm chai nước trong
tay. Hạ Diệu Diệu thở ra một hơi, vậy thì tốt, nếu như thật sự có người đến,
cùng lắm thì cô đi thay một bộ quần áo đẹp hơn một chút, may mà không
có ai đến. Hạ Diệu Diệu thấy mặt anh đầy mồ hôi, cầm lấy chiếc quạt bị vứt
qua một bên lên quạt cho anh.

Ông Hạ dừng lại công việc trên tay, ánh mắt dừng lại trên người chàng

trai ở đối diện rất lâu, quay qua nhìn Du Văn Bác. Du Văn Bác quay lưng
lại với tất cả mọi người, bận rộn làm việc.

Ông Hạ cúi đầu, dùng sức đập cái khóa kim loại ở cạnh giày. “Cậu ta

thường xuyên đến đây?” Hà An thu lại ánh mắt đang nhìn chai nước, quyết
định: Không uống. “Không phải, hôm nay cậu ấy không đi làm nên qua đây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.