ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 339

“Đi thôi.” Hà An không hề cảm thấy chuyện này có vấn đề gì. Anh trả

tiền chứ không cần Hạ Diệu Diệu trả, cô hoàn toàn không cần phải băn
khoăn gì. Anh không cản trở công việc của Hạ Diệu Diệu, Hạ Diệu Diệu
cũng không nên can thiệp vào quyết định của anh một cách quá đáng.

Chuyện này không liên quan đến việc có yêu hay không, mà là hai

người cần không gian riêng cơ bản khi ở5bên nhau: “Vào xem đi, tòa số 3
tầng 15.” Trước khi khai giảng anh đã cho người mua lại. Vốn dĩ chú Hà đề
nghị mua ba tầng sau đó kết nối lại, khu nhà này có lầu trong lầu, nếu sửa
lại toàn bộ sẽ không ảnh hưởng đến kết cấu của tầng lầu, nhưng đã bị anh
phản đối.

Tầng 15 phòng 01503, ánh sáng của tầng lầu rất tốt, bố cục hợp lý, ba

phòng ngủ hai nhà vệ sinh, đầy đủ đồ đạc trong nhà, mọi thứ đã có người
chuẩn bị xong xuôi, chỉ cần dọn hành lý đến ở.

Hạ Diệu Diệu nhìn căn phòng đã được trải thảm, đứng ngoài cửa

không bước vào, sắc mặt lạnh lùng hỏi: “Một tháng bao nhiêu tiền?” Hà An
bước vào, tùy tiện để hành lý sang một bên, mở nút áo đầu tiên ra: “Ba
nghìn.”

Hạ Diệu Diệu có cảm giác muốn phát điện: “Ba nghìn!” Đó là một

tháng rưỡi tiền lương nếu có làm một lúc bốn công việc. Nhưng chỉ có thể
ở một tháng, đây không phải là muốn cắt thịt cô sao!

Hạ Diệu Diệu xoay người bỏ đi.

Hà An thấy vậy, lập tức buông lỏng cánh tay đang mở nút áo thứ hai,

đuổi theo: “Em làm gì thế! Diệu Diệu! Hạ Diệu Diệu...”

Hạ Diệu Diệu nổi giận: “Không ở! Anh cứ ở phần của em luôn đi”

“Diệu Diệu.” Hạ Diệu Diệu đẩy tay anh ra: “Đắt quá đấy! Đó mới chỉ là
tiền thuê nhà, anh có nghĩ đến những khoản chi tiêu khác không! Anh có
bao nhiêu tiền để ở được căn nhà này chứ? Dù anh không thiếu tiền mua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.