ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 340

cái gì không được, sao cứ muốn dùng tiền vào đây! Em không ở! Cũng
không đồng ý thuế ở đây!” Cô nói rồi tiếp tục đi ra ngoài.

“Diệu Diệu, chỉ là một căn nhà thôi mà.”

“Nếu chỉ là một căn nhà, vậy thì trả lại đi, ngay lập tức! Mau lên!”

Một tháng ba nghìn ở trong cái ổ bằng vàng à! Dường như nói rất có khí
phách, không có lợi cho việc giải quyết vấn đề. Hạ Diệu Diệu đi chậm lại
xoay đầu lại: “An An, chỗ này quá đắt, không cần thiết đối với chúng ta,
nhà ở khu phố nhỏ cũng được rồi, cách trường của chúng ta rất gần, em
nghe nói chỗ tốt một chút mới có giá bảy tám trăm, môi trường cũng không
tệ, tại sao cứ phải chọn chỗ này.”

Hai người cũng không cần gửi xe, trong nhà cũng không có người già

trẻ em cần có thiết bị công cộng gì đó, còn về mua thức ăn mua đồ đạc, hai
người đều là sinh viên một ngày có bao nhiêu cơ hội nấu nướng, cần gần
chỗ này gần chỗ kia, còn về nhà trẻ trường tiểu học nổi tiếng gì đó, thì càng
không cần thiết! Hoàn toàn không cần.

“Anh trả mà em lo gì.” “Anh trả cũng không được! Của anh không

phải là của em!”

“Ít nhất bây giờ đó là tiền của anh, ở đây em chả có bất kỳ tổn thất gì.”

Anh chỉ tùy việc mà xem xét. Anh nói cái gì! Anh dám nói của anh không
phải là em! Rõ ràng là của em! Chính là của em! Anh là tên đáng ghét ngu
ngốc ngớ ngẩn! Anh dám ức hiếp em vào giờ phút quan trọng thử xem!
Anh thử đi!

Hạ Diệu Diệu hiện giờ hoàn toàn không thể bị đắc tội lập tức hét lên:

“Anh không thích em! Anh hoàn toàn không thích em! Anh dám nói của
anh không phải là của em! Sao của anh lại không phải là của em! Nếu anh
cảm thấy của anh không phải là của em, vậy anh còn kéo em đến đây làm
gì! Anh đi đi! Đi đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.