ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 353

có người đến ở thật rồi, vừa nhìn thấy phòng khách được dọn dẹp, phòng cô
lại có rèm treo, tôi biết ngay có người dọn đến ở, nên mới qua chào hỏi một
tiếng.” Chị gái này nói giọng phổ thông không chuẩn, nhiệt tình chào hỏi
Hạ Diệu Diệu.

Hạ Diệu Diệu mỉm cười: “Em chào chị.” Chị ấy khoảng hơn ba mươi

tuổi, vóc dáng trung bình, hốc mắt không giấu được dấu vết thường xuyên
thức đêm, ăn mặc bình thường, từ đầu đến chân không một món trang sức,
cũng không trang điểm, tóc phía sau chỉ buộc lại đơn giản, ngón tay thô
ráp, nứt nẻ, gương mặt khô vàng, có lẽ là người thường xuyên lao động
chân tay, hơn nữa còn rất vất vả, cũng rất thích kiếm tiền.

Hạ Diệu Diệu cười tươi như hoa, đi cùng chị ấy ra phòng khách: “Sau

này nhờ chị chăm sóc nhiều rồi.”

Hà An nhìn cánh cửa không thể đóng lại, mặt lạnh lùng mặc quần áo

vào, âm thanh bên ngoài cũng truyền vào.

“Em còn là sinh viên à? Nhỏ quá đấy, chả trách trồng còn non như

vậy, da vẫn còn đẹp, chị thì đã già rồi.” “Làm gì có, chị trông vẫn còn trẻ
lắm mà.” “Chị cái gì mà chị, gọi dì cũng được đấy, sinh viên trường Đại
học Thu Môn tụi em ở đây rất nhiều, hai người dọn đi nửa năm trước cũng
là sinh viên đại học, còn là một nam một nữ, haizz, còn thường xuyên
không ý tứ mà hôn nhau. Chị còn không dám ra ngoài thường xuyên. Cô
gái đó để đầu tóc bù xù, môi thì tô son đỏ lòe, nhìn xa chả khác gì một con
yêu quái. Chị còn thấy có con trai ở lại, ba người cùng ngủ một phòng,
không ngờ sinh viên đại học bây giờ lại sống thoáng như vậy.” Hạ Diệu
Diệu dùng tay vuốt tóc, nụ cười vẫn không đổi. Chị ấy chuyện gì cũng dám
nói, chị ta đang muốn đánh tiếng trước, lỡ đối phương cũng dẫn ba bốn
người về, còn thường xuyên ở trong phòng khách, chiếm đóng nhà bếp, vậy
thì không có ý thức tập thể rồi: “Em gái tên gì thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.