ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 366

Chị Phùng vội vàng chui vào trong chăn: “Em biết rồi! Anh nghĩ em

ngốc à, nhưng mà...” Chị Phùng có chút nghi hoặc: “Lúc nãy bọn họ làm đủ
thứ chuyện như vậy mà chỉ thay những đồ đạc giống hệt đồ cũ, muốn giấu
ai thể, là cô bé kia à?”

“Em quan tâm bọn họ giấu ai làm gì, ngủ đi!”

“Em không nói không xứng với cô bé kia. Em thấy lúc nãy cậu ta

không hề chớp mắt mà thay rất nhiều thứ trong phòng khách, còn sắp xếp
công việc cho chúng ta, chứng tỏ cậu ta là người rất giàu có. Nhưng em
thấy cô bé kia...” Nghĩ đến chuyện cổ tính toán tiền điện phòng khách, gia
vị trong nhà bếp với mình, chị Phùng liền cảm thấy rất kỳ lạ, rất vô lý.
“Đừng nghĩ nữa, mau ngủ đi.”

Mười giờ ba mươi tối Hạ Diệu Diệu ôm cặp nhẹ nhàng trở về, rón ra

rón rén đi xuyên qua phòng khách, lặng lẽ mở cửa phòng của mình, sau đó
vui vẻ sà vào lòng người con trai đang ngồi dựa vào đầu giường xem máy
tính, trên gương mặt không che giấu được nụ cười: “Tiểu mỹ nhân ngoan
ngoãn đợi em, anh đoán xem kết quả thế nào?” Hà An sắc mặt không đổi
tắt kết nối với buổi dự thính kế hoạch ở nước ngoài đang diễn ra, tiện tay để
máy tính sang một bên, ôm chặt lấy cô trước lồng ngực: “Rất thuận lợi.”

Hạ Diệu Diệu vui vẻ nhảy lên, hào hứng xoay hai vòng, ném cặp sách

lên ghế, thoải mái xoay người đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, còn không quên
mở cửa thò đầu ra bắt đầu khoe khoang: “Vô cùng thuận lợi, hoàn toàn
không có vấn đề gì.” Nói xong thì rút đầu vào trong. Hà An cầm máy tính
lên, đeo tai nghe vào: “Nói đi.” Hạ Diệu Diệu mặt vẫn còn đọng nước bước
ra, cô xõa tóc ra, đứng sau tấm rèm cởi quần áo ra cầm chậu lên: “Anh tắm
chưa?” “Rồi.” Hà An nghiêm túc nhìn vào máy tính không thèm ngẩng đầu.

“Ồ.” Hạ Diệu Diệu xoay người đi vào nhà vệ sinh, mở vòi nước, quơ

khăn lên, bắt đầu hát: “Là la la, la la la, đã từng ngã trên đường rất nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.