ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 396

“Nói hay lắm, đến lúc đó cho lão Nhị máy bay, đạp nước bay qua.”

“Còn đạp nước" bay qua, tiếng Trung của cậu là ai dạy đấy, vị giáo sư nào
nói máy bay có thể đạp nước bay qua vậy.”

Vương Phong Long nhìn ra ngoài cửa sổ không nói gì. Điều kiện của

nhà Tiền Quân không tệ, nhà Lý Hưng Hoa cũng vậy, hiện giờ xem ra đến
cả Hà An, người mà5cậu ta nghĩ cũng giống mình, thật ra cũng là chân
nhân bất lộ tướng. Tổng kết lại tình hình của các anh em trong ký túc xá, e
rằng chỉ có cậu ta là điều kiện tệ nhất.

Thật là bị ai mà.

“Tóm lại không quan tâm đi thế nào, chỉ cần nhà tôi có thì cho các cậu

đến bơi cho nghiện luôn!” Tiền Quân vô cùng sảng khoái nói. Vương
Phong Long cảm thấy sự không thoải mái trong lòng hoàn toàn không cần
thiết. Tuy Tiền Quân rất thích tỏ vẻ khoe khoang trước mặt anh em bọn họ,
nhưng chẳng hề có tính khí thiếu gia, bằng không anh ta cũng không bị Hà
An giận đến mức không trở về ký túc xá: “Đến lúc đó thì đừng có khóc.”

“Đàn ông khóc đi khóc đi cũng không phải là tội tình gì, con người dù

có mạnh mẽ đến đâu cũng có lúc mệt mỏi, nên chỉ còn lại trái tim tan vỡ
đằng sau nụ cười...”

Từ một người hát biển thành cả dàn đồng ca, ba người ngồi sau cũng

say sưa hát theo, sau đó đôi giày cũng biến thành micro hát ca khúc nhạc
vui vẻ.

Xe chạy vững vàng. Ba người mỗi người một câu nối tiếp nhau, nói

những chuyện trên trời dưới đất, kể những câu chuyện cười về con trai và
con gái, những câu chuyện cười rớt quai hàm đều được lôi ra. Dường như
vì bọn họ là anh em nên cười cũng nhiều hơn: “Bác tài, bác tài, bác cũng kể
một chuyện đi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.