ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 398

không hề thấy thiết bị hiện đại nào cả: “Hà An, chúng ta đi đúng đường
không đấy?”

Giọng nói lạnh lùng của Hà An truyền đến: “Đúng.”

Đột nhiên phía trước ồn ào tiếng của một bầy chim. Hơn một trăm con

chim bay lên, nhanh chóng che mất tầm nhìn phía trước, sau đó nhanh
chóng hồi phục lại ánh sáng ban đầu.

Vương Phong Long lập tức cảm thấy kỳ lạ.

Lúc này chiếc xe đột nhiên rẽ vào một con đường thật lớn, con đường

nhỏ tĩnh mịch lập tức bị thay thế bởi một con đường lớn với hai hàng cây
cao lớn hai bên đường, dường như trong phút chốc bọn họ được bước qua
một thế giới khác, bước vào khu rừng già với niên đại năm sáu mươi năm,
một bên còn có vách núi dựng đứng. Nếu con đường này không được hiện
đại hóa, Vương Phong Long sẽ phá cửa mà bỏ chạy, chính vì vậy, Vương
Phong Long không kìm được mà cất cao giọng: “Nhà cậu ở đâu? Sao lại đi
đường này.” Khu biệt thự dù có xa xôi cũng không nên ở chỗ hẻo lánh như
thế này nhỉ.

Tiền Quân cũng cảm thấy có gì đó không đúng, cơ bản không phải là

vì chuyện môi trường xung quanh tươi đẹp, mà là vì con đường này vô
cùng rộng rãi, đủ cho sáu chiếc xe chạy cùng một lúc, theo lý mà nói đây
chính là thói quen của những người giàu có, nhưng... trong thành phố có
một khu biệt thự hẻo lánh với vị trí và môi trường tốt thế này sao?

Mỗi cái cây to ở đây, đường kính có lẽ cũng cả một mét, một mét sao?

Cái cây duy nhất có đường kính một mét trong khu biệt thự của bọn họ đã
bị rào lại xem là vật may mắn giúp cho gia chủ, nhưng ở đây, cả con đường
đâu đâu cũng thấy.

Đây dường như đã thoát khỏi phạm vi của một khu biệt thự thông

thường?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.