ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 458

chửi cả một tiếng đồng hồ, xong phẩy tay bảo tất cả cút hết về đi, giờ cửa
hàng thế này không thể hoạt động tiếp, không thể trả lương tăng ca cho
mấy người họ, còn phải gọi cho công ty sửa chữa trang trí lại, tiện thể truy
cứu trách nhiệm bạn trai của Thường Tương, bắt cô ta bồi thường!

“Cô đừng để bụng, anh ta hay ngứa mồm nói thế thôi.” “Đúng vậy,

đừng bận tâm” Hạ Diệu Diệu cười: “Không sao.”

“Vậy thì tốt.“.

Sau khi chia tay đồng nghiệp, sự ấm ức mới trào lên, Hạ Diệu Diệu vô

thức rơi mấy giọt nước mắt, cũng không phải cảm thấy thế nào, chỉ là
không kiềm được muốn khóc. Khóc một chút lại cảm thấy mình đúng là có
bệnh, chuyện có to tát gì, cô liền bật cười.

Trước khi về nhà cô đã lau khô nước mắt, bản thân cũng cảm thấy thật

sự là không có gì. Cô mở cửa, cởi áo khoác, đặt balo xuống, vào bếp rửa
mặt, bật đèn thì phát hiện bóng đèn hỏng rồi, mò mẫm trong bóng tối rửa
mặt, bị cái gì đấy ngáng chân, cô vội bám lấy bệ cửa sổ lấy thăng bằng, lấy
khăn lau mặt. Dựa vào ánh đèn yếu ớt, cô nhìn thấy trong thùng rác ở
phòng bếp là hộp đồ ăn nhanh,

Hạ Diệu Diệu đứng thẳng lên cái nhìn chữ trên hộp, cũng không biết

tại sao khoé miệng lại nhướng lên cười chế giễu, ba mặn một canh, mỗi
món lại từ một cửa hàng khác nhau, món nào cũng còn lại nửa hộp.

Hạ Diệu Diệu ném khăn mặt lên, rời khỏi bếp, ở phòng khách lại suýt

nữa vấp phải ghế mà gã, cô tức giận: “Hà An, Hà An! Anh có biết mấy giờ
rồi không? Muộn thế này hâm nóng sữa cho em thì chết sao? Em về còn
phải hầu hạ anh ăn uống à! Đèn bếp hỏng rồi anh có biết không? Cả ngày
anh ở nhà làm cái gì? Đến cái bóng đèn cũng không biết đường thay!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.